Nicolas Á Phong nghe xong sững người.
Trong lúc nhất thời hắn không biết nên đáp lại Phương Tịch Lam như thế nào.
Lỗi lầm là do hắn gây ra, nhưng hiện tại kêu hắn hồi sinh cho gia đình của cô…
“Lam Lam, gia đình em thật sự là kẻ phản quốc.
Tôi chỉ là thực hiện theo lệnh của bệ hạ để tìm ra kẻ gian…”
“Ý anh nói tôi cũng là gian thần?” Phương Tịch Lam hận thù liếc nhìn hắn: “Cha tôi và cả Phương gia ngàn đời đều là trung thần, không thể nói phản quốc là phản được.
Hơn nữa khi tôi rời đi năm ấy đã thấy được tài liệu về việc anh phối hợp với hoàng đế để mưu hại gia đình tôi.
Nicolas Á Phong, đừng biện minh nữa! Bây giờ không có bất cứ điều gì có thể làm nguôi đi hận thù của tôi dành cho anh đâu.”
“Anh xin lỗi.” Hắn cúi gục đầu xuống, bởi Nicolas Á Phong biết hiện tại dù hắn có giải thích bất cứ điều gì đi nữa thì Phương Tịch Lam cũng sẽ không nghe.
Nhưng hắn cũng sẽ không thả Phương Tịch Lam ra, bởi nếu bây giờ hắn thả cô đi thì cô sẽ đi tìm Chiến Bất Phàm, bỏ lại hắn một mình…
Nicolas Á Phong không muốn như vậy.
Mối quan hệ giữa bọn họ cứ thế mà duy trì, bầu không khí ngày càng tĩnh lặng, lạnh lùng đến nghẹt thở.
Đa phần đều là Nicolas Á Phong tìm cách gợi chuyện để Phương Tịch Lam nói chuyện với hắn, nhưng rồi cô vẫn thờ ơ không quan tâm.
Đã ba ngày rồi cô không nói với hắn lấy một lời.
“Lam Lam, em nói chuyện với anh một chút đi có được không?”
Nicolas Á Phong vừa nói, tay vừa cầm bát cơm đút cho Phương Tịch Lam, nhưng đều bị cô tránh ra.
Hành động của cô khiến hắn xót xa vô cùng, đau lòng vì sự vô tình cô dành cho mình, cũng lo lắng vì hành động tự hành hạ bản thân của Phương Tịch Lam, đã ba ngày cô chưa ăn gì rồi.
“Không sao, em không nói chuyện với anh cũng được.
Nhưng mà ăn một xíu được không em? Nhìn em không ăn gì như vậy khiến anh xót xa lắm.”
Nicolas Á Phong đã cố gắng dùng giọng điệu nhẹ nhàng nhất để nói chuyện với Phương Tịch Lam.
Có ai ngờ đâu một thượng tướng đại nhân tàn nhẫn ác độc trên chiến trường bây giờ lại có thể bày ra một bộ mặt dịu dàng đến thế kia với một người con gái đâu cơ chứ?
Hơn nữa người phụ nữ này lại chính là người mà trước đây hắn đã từng nhẫn tâm đẩy cô đi, khiến cuộc đời cô vỡ tan tành, trái tim cũng vỡ thành từng mảnh vụn.
Bây giờ đúng là nghiệp báo, cô không yêu hắn nữa.
Còn Nicolas Á Phong thì lại hèn mọn đi cầu xin tình yêu từ cô.
Nhưng Phương Tịch Lam vẫn không nói chuyện với hắn.
Cuối cùng, Nicolas Á Phong bất lực, chỉ có thể dùng cách nguyên thủy nhất để đút cho cô ăn.
Môi lưỡi đan xen.
Bất chấp sự phản kháng vùng vẫy của Phương Tịch Lam, Nicolas Á Phong ôm lấy cô, vòng tay qua sau đầu cô, múc từng muỗng cơm bỏ vào miệng mình rồi áp sát lại khuôn miệng nhỏ xinh của cô.
Vừa hôn vừa đút cơm vào bên trong, đương nhiên trước đó hắn đã nhai nát cơm ra để bảo bối của