Beta: Bing.
Chương 102:
"Sao vậy? Ai đắc tội cậu nữa rồi?" Tần Vãn Thư hỏi người mời mình đi ăn cơm nhưng sắc mặt lại rất khó coi, Thi Vân Dạng.
"Cậu nói xem, còn có thể là ai nữa?" Nghĩ đến Hứa Chiêu Đệ tâm tình Thi Vân Dạng liền khó chịu.
"Hứa Chiêu Đệ hả? Chị ấy làm gì cậu?" Tần Vãn Thư lại hỏi, kể từ lần trước nàng làm thuyết khách xong, Thi Vân Dạng đi đường đều mang theo gió xuân, cả người phát ra ánh sáng yêu đương hạnh phúc.
"Cậu nói, vì sao Hứa Chiêu Đệ đối với quầy hàng tồi tàn kia lưu luyến không rời? Bán hàng vỉa hè có bao nhiêu vất vả, phơi nắng phơi gió, nói thế nào cũng là nữ nhân của tôi, tôi không thể trơ mắt nhìn chị ấy khổ cực như vậy đúng không? Nên tôi nói muốn mua cho chị ấy một cửa hàng ở mặt tiền, để chị ấy mở một cửa hàng ăn uống gì cũng được, còn tìm một quản lý cho chị ấy, chị ấy chỉ cần làm mỹ thực của chị ấy là được rồi, những cái khác không cần quan tâm, nhưng chị ấy lại không chịu." Thi Vân Dạng phàn nàn với Tần Vãn Thư, cô sợ bị người khác biết bạn gái mình bày quán ven đường, nhưng chuyện này cũng không nói, cô không muốn để người mình thích trải qua cực khổ như vậy, nhưng là Hứa Chiêu Đệ giống như tảng đá trong hầm, vừa thúi vừa cứng, nói gì cũng không chịu là không chịu.
"Đây đúng là một vấn đề." Tần Vãn Thư gật đầu nói, Hứa Chiêu Đệ và Thi Vân Dạng vốn có chênh lệch, thời gian ở chung càng lâu, loại chênh lệch này nhất định sẽ kéo cuộc sống của các nàng lại.
"Đây không phải là lỗi của tôi, đúng không?" Ở trong nhà Hứa Chiêu Đệ, phát cáu với Hứa Chiêu Đệ xong, Thi Vân Dạng liền muốn để Tần Vãn Thư làm quan tòa.
"Hai người đều không có sai, nhưng đại khái là Hứa Chiêu Đệ không quen dựa dẫm người khác, cậu nghĩ rằng đối tốt với nàng, chuẩn bị vì chị ấy, nhưng hẳn là chị ấy vẫn chưa thản nhiên tiếp nhận được." Tần Vãn Thư phân tích nói.
"Vì sao không thể thản nhiên tiếp nhận, tôi cũng không phải cho chị ấy rất nhiều tiền, đến tột cùng là chị ấy khó chịu cái gì a, người nghèo đúng là phiền phức!" Thi Vân Dạng bất mãn nói, cá tính cô bá đạo đã quen, coi như là đối tốt với người khác, cũng không cho đối phương có chút từ chối nào.
"Không thể nói mấy lời như vậy, đối với cậu mà nói, cậu chỉ hơi hơi nỗ lực, nhưng đối với chị ấy mà nói, cậu đã đưa cho chị ấy một ngọn núi, tiếp nhận một ngọn núi đương nhiên nội tâm có điểm không thích ứng rồi." Tần Vãn Thư nói vì Hứa Chiêu Đệ.
"Vậy làm sao bây giờ, chẳng lẽ sẽ bỏ mặc chị ấy một đời bán quán ven đường như vậy sao?" Thi Vân Dạng nghe Tần Vãn Thư phân tích, hình như thật có đạo lý, nhưng hiểu được là một chuyện khác nhau, cảm giác căn bản là không giải quyết được vấn đề, nghĩ đến đây, lông mày Thi Vân Dạng cũng sắp xoắn thành một khối.
"Tôi cảm thấy đối với phương diện nấu ăn Hứa Chiêu Đệ đúng thật là có thiên phú, bằng không đưa chị ấy đi Hồng Kông làm trợ thủ của đầu bếp nhà hàng Michelin đi, sau này có thể đầu bếp chính cho nhà hàng Michelin cũng được, cậu cảm thấy thế nào?" Tần Vãn Thư hỏi Thi Vân Dạng.
Thi Vân Dạng nghe xong, liên tục gật đầu, cô cảm thấy cách của đại tiểu thư quả nhiên cao minh hơn chính mình rất nhiều, đề nghị rõ ràng cao cấp hơn mình.
"Cứ quyết định như vậy đi, cậu đưa đề nghị thì giúp tôi thuyết phục Hứa Chiêu Đệ luôn đi." Thi Vân Dạng cảm thấy không có người nào có sức thuyết phục như đại tiểu thư, đại tiểu thư xuất mã, không có chuyện gì không giải quyết được. Bây giờ ngẫm lại, Tả