Beta: Bing.
Chương 103:
"Ngày mai em theo giúp tôi bày bán ngày cuối cùng đi." Trước ngày Hứa Chiêu Đệ đi, vừa vặn là cuối tuần, nàng mở miệng nói với Thi Vân Dạng. Đây cũng là lần đầu tiên Hứa Chiêu Đệ chủ động yêu cầu Thi Vân Dạng chuyện gì.
"Đã không bán lâu rồi, làm gì còn bán ngày cuối cùng nữa?" Thi Vân Dạng không hiểu hỏi, từ khi Hứa Chiêu Đệ đồng ý đi Hồng Kông làm trợ lý đầu bếp nhà hàng Michelin xong, Hứa Chiêu Đệ đều chuẩn bị cho chuyện này không đi bán nữa. Không nghĩ đến, chỉ 3 ngày nữa là đi Hồng Kông lại chuẩn bị bán lại. Người này cũng thật là, làm gì lưu luyến quầy bán hàng không rời như vậy, mà bất quá, khó có khi Hứa Chiêu Đệ chủ động yêu cầu, tất nhiên là cô sẽ không từ chối.
"Tôi muốn đi thôi." Khó có khi Hứa Chiêu Đệ trả lời bốc đồng như vậy.
"Được rồi, muốn đi thì đi." Thi Vân Dạng ra vẻ hào phóng nói.
Ngày hôm sau, sáng sớm Hứa Chiêu Đệ đã chuẩn bị rất nhiều nguyên liệu nấu bán. Dù sao Thi Vân Dạng cũng đã từng bán cùng với Hứa Chiêu Đệ một thời gian, nhìn sơ mà đoán lượng này có lẽ nhiều hơn gấp hai bình thường.
"Chị chuẩn bị nhiều như vậy, hôm nay bán được hết sao?" Thi Vân Dạng nhíu mày hỏi, đêm nay mấy giờ mới có thể trở về nhà được a.
"Sẽ bán hết." Hứa Chiêu Đệ không hề lo lắng nói.
Đến nơi quen thuộc bày bán, lập tức liền có khách quen đến mua.
"Sao lâu rồi chị không ra bán? Ăn nhiều loại bánh trứng chỉ thấy chỗ chị là bán ngon nhất." Nữ khách hàng nói, thỉnh thoảng còn liếc trộm Thi Vân Dạng vài lần.
Một người giống nữ minh tinh như Thi Vân Dạng xuất hiện ở đây vẫn là có cảm giác không thích hợp lắm.
"Em thích ăn, hôm nay mua 2 phần đi, về sau chị ấy không bán nữa đâu." Thi Vân Dạng nói.
"Vậy thật tiếc quá, sau này không ăn được loại bánh trứng ngon như vậy rồi, vậy em mua thêm một phần nữa đi." Nữ khách hàng tiếc hận nói.
Hứa Chiêu Đệ nhanh chóng làm xong hai phần, đưa cho nữ khách hàng, nữ khách hàng chuẩn bị trả tiền cho Hứa Chiêu Đệ, Hứa Chiêu Đệ lại lên tiếng
"Hôm nay ngày cuối cùng bán, tất cả đều tặng hết."
"Vậy làm sao được?" Nữ khách hàng không có ý định nhận.
"Chị ấy nói miễn phí thì miễn phí." Hiện tại Thi Vân Dạng biết vì sao Hứa Chiêu Đệ phải ra bán hàng, mà còn chuẩn bị nhiều như vậy, xem ra là muốn biếu khách hàng, một lần cuối cho đến nơi đến chốn.
"Vậy cảm ơn chị nhiều." Nữ khách hàng cất tiền đi.
"Không cần khách khí." Hứa Chiêu Đệ mỉm cười nói.
Thi Vân Dạng đi đến siêu thị gần đó cầm một thùng giấy lớn về, xé thành một tấm bìa lớn, lấy viết bảng to, viết lên trên đó vài chữ