Beta: Bing.
Chương 73:
"Mỹ nữ, tôi mời em uống rượu." Tên con nhà giàu mặt khinh khỉnh nói với Hứa Chiêu Đệ.
Hứa Chiêu Đệ đối với tên tràn ngập mùi rượu trước mặt, giọng nói khinh khỉnh không khỏi cảm thấy chán ghét, nàng biết người đàn ông này là người bên cạnh Tần Đằng, nếu nói vật hợp theo loài cũng không sai, Thi Vân Dạng hay Tần Đằng đều chơi chung với những người này, bản chất như thế nào, Hứa Chiêu Đệ cũng không muốn đánh giá.
"Tôi không uống rượu, cảm ơn!" Hứa Chiêu Đệ lãnh đạm lại khách khí cự tuyệt nói.
"Tôi với Thi là bạn tốt, một chút mặt mũi này em cũng không cho tôi sao?" Hiển nhiên tên nhà giàu bị nữ nhân không có chút sắc đẹp từ chối cũng không có gì bất mãn, hắn tin mình nhất định có thể thu được vào tay.
"Xin lỗi, tôi mẫn cảm với rượu." Hứa Chiêu Đệ nói dóc trước.
"Vậy mời em uống ly nước cũng được mà đúng không?" Tên nhà giàu lại lên tiếng.
"Không cần, cảm ơn!" Hứa Chiêu Đệ đối với tên này cực thấy phiền, giọng nói càng thêm lãnh đạm.
Tên con nhà giàu như không nhìn thấy Hứa Chiêu Đệ lãnh đạm, xoay người cầm một ly nước, cũng thả thuốc mê vào đó.
Tên này đem ly nước màu sắc đẹp mắt đến trước mặt Hứa Chiêu Đệ.
"Uống ly này đi, không có mấy người không cho tôi mặt mũi, uống xong ly này, tôi sẽ bỏ qua cho em." Nam nhân nửa uy hiếp, nửa lừa gạt nói.
Hứa Chiêu Đệ theo bản năng nhìn về phía Thi Vân Dạng, hy vọng Thi Vân Dạng có thể giúp mình giải vây, nhưng lại làm nàng thất vọng, Thi Vân Dạng hoàn toàn không chút chú ý đến tình huống của nàng bên này. Tần Đằng cố ý che tầm mắt Thi Vân Dạng, dĩ nhiên Thi Vân Dạng không thấy được tình huống bên kia của Hứa Chiêu Đệ.
Hứa Chiêu Đệ cũng không muốn nhận lấy thức uống, nhưng là hiển nhiên nam nhân kia cũng không bỏ qua, hướng đến gần nàng, làm cho nàng có cảm giác vô cùng bất an, nàng nghĩ nếu người đàn ông này biết Tần Đằng, chắc cũng là người quen của Thi Vân Dạng, cũng không biết là người thế nào, vì để thoát khỏi sự dây dưa của người này, Hứa Chiêu Đệ không thể không nhận lấy thức uống, uống vài hớp.
Tên này thấy Hứa Chiêu Đệ uống xong, lại không rời đi, mà ngồi lại bên cạnh Hứa Chiêu Đệ, coi như rảnh rỗi chờ đợi một chút cũng được, đợi thuốc mê phát huy tác dụng.
"Sao Thi Vân Dạng lại một mực mang cái người gây họa theo bên người làm chi nhỉ?" Hắn đã biết Hứa Chiêu Đệ là người gây tai nạn xe cho Thi Vân Dạng, Tần Đằng nói có thể chơi thì chắc là có thể chơi, vì xe thể thao phiên bản giới hạn của Tần Đằng, hắn mới miễn cưỡng đến câu nữ nhân này, nhưng hết lần này đến lần khác nữ nhân này lại không biết thức thời, cũng may là dáng dấp không đến nỗi xấu xí, chẳng qua là vì hắn thích người đẹp nên cảm thấy không thích hợp mà thôi.
Hứa Chiêu Đệ không nghĩ tới người đàn ông này nói không giữ lời, không những không rời đi mà còn cách nàng gần hơn nữa, thậm chí bắt đầu táy máy tay chân.
Hứa Chiêu Đệ hết sức chống cự, nhưng là sức lực của nam nữ cách xa nhau, làm cho nàng cảm thấy sợ hãi, nàng không kịp suy nghĩ, chỉ vội vàng đứng lên, kêu tên Thi Vân Dạng, tận lực cầu cứu về hướng Thi Vân Dạng, nhưng là lúc đứng lên, nàng bắt đầu có chút cảm giác vô lực, choáng váng, nàng ý thức được, người này động tay vào thức uống.
Chỉ là quầy bar quá ồn, Thi Vân Dạng đưa lưng về phía Hứa Chiêu Đệ, lại bị Tần Đằng cố ý chuốc rượu che tầm mắt, nên không thấy, chỉ đứng dậy định đi phòng vệ sinh.
Giờ phút này, Hứa Chiêu Đệ cảm thấy sợ hãi, tuyệt vọng đó giờ chưa từng có, nàng chỉ có thể trơ mắt nhìn bóng lưng Thi Vân Dạng rời đi, cô ấy căn bản không nghe được lời cầu cứu của mình.
Nam nhân đưa tay ôm lấy Hứa Chiêu Đệ hôn mê mềm xuống vì thuốc mê.
Tần Đằng nhìn tên bạn chó má của mình ôm Hứa Chiêu Đệ đi, gương lên một tia cười lạnh.
Thi Vân Dạng chẳng qua là uống nhiều, nhưng cũng không say lắm, rời khỏi phòng vệ sinh, ý thức cô cũng khôi phục không ít, theo bản năng tìm Hứa Chiêu Đệ trong đám người, lại phát hiện không thấy Hứa Chiêu Đệ, cô quét tầm mắt của mình trong đám người kia nhiều lần, vẫn không tìm được Hứa Chiêu Đệ. Trong lòng nhảy lên một cái, nữ nhân đáng chết này lại chạy đi đâu rồi? Cô vội vàng lấy điện thoại di động ra gọi cho Hứa Chiêu Đệ, nhưng là bất kể gọi bao nhiêu cuộc, Hứa Chiêu Đệ cũng không nhận, cuối cùng điện thoại lại bị tắt máy. Lần trước cô không tìm được Hứa Chiêu Đệ, đã dặn nàng không được tự tiện rời khỏi người cô, theo lý mà nói, Hứa Chiêu Đệ sẽ không rời đi.
"Chúng ta đi chỗ khác chơi tiếp đi." Tần Đằng thấy Thi Vân Dạng rõ ràng muốn tìm Hứa Chiêu Đệ, liền muốn di dời lực chú ý của Thi Vân Dạng.
"Hứa Chiêu Đệ đâu?" Thi Vân Dạng hỏi Tần Đằng.
"Không biết, có thể đi chơi hoặc là đi về rồi." Dĩ nhiên Tần Đằng sẽ không nói cho cô biết, trên thực tê, Thi Vân Dạng có thể phát hiện được Hứa Chiêu Đệ không có ở đây nhanh như vậy đã vượt qua dự đoán của hắn, làm cho hắn ghen tỵ đến mức cũng mau nổi điên.
"Chơi cái quỷ!" Thi Vân Dạng biết Hứa Chiêu Đệ không có bất kỳ hứng thú gì đối với nơi này, không thể nào tự mình đi chơi, cũng không thể không nói tiếng nào mà trở về, Hứa Chiêu Đệ không phải người không hiểu chuyện như vậy. Cô cảm thấy, dưới mắt mình, bình thường mà nói, sẽ không ai dám động đến người của mình, nên chắc sẽ không có vấn đề. Nhưng là không tìm được Hứa Chiêu Đệ, điện thoại gọi không được, thậm chí còn bị tắt máy, Hứa Chiêu Đệ không thể nào vô duyên vô cớ tắt máy, điều này làm cho tâm Thi Vân Dạng thực sự không yên.
Thi Vân Dạng không tìm được người, trực tiếp lên tắt nhạc trong quán Bar, lấy Micro trong tay tên DJ.
"Hứa Chiêu Đệ, cho cô một phút, lập tức đi ra!" Thi Vân Dạng nói xong, Hứa Chiêu Đệ cũng không thấy xuất hiện, trong lòng cô lập tức luống cuống.
"Vì Hứa Chiêu Đệ để mọi người mất hứng như vậy sao, sao không để mọi người chơi cho vui vẻ đây?" Tần Đằng kéo Thi Vân Dạng xuống, giờ phút này Thi Vân Dạng làm cho hắn cảm thấy xa lạ, cũng làm cho hắn cảm thấy khủng hoảng.
"Ai quản chuyện vui chơi của cậu? Vừa rồi ai thấy nữ nhân tôi đưa tới không?" Thi Vân Dạng đẩy Tần Đằng ra, tiếp tục cầm micro hỏi, cô nghĩ cả quán Bar ít nhất cũng phải có một hai người thấy Hứa Chiêu Đệ.
Nhưng là nửa ngày cũng không thấy có ai lên tiếng, thật ra chuyện này cũng rất bình thường, ai lại để ý sự tồn tại