Beta: Bing.
Chương 74:
Hứa Chiêu Đệ mặc từng món quần áo vào, sau đó đi ra.
"Cô, cô không sao chứ?" Thi Vân Dạng thấy Hứa Chiêu Đệ đi ra, không cãi nhau với Tần Đằng nữa, giọng nói mềm nhũn hơn rất nhiều, nội tâm cô cũng còn mấy phần bất an.
"Đủ chưa?" Giọng nói Hứa Chiêu Đệ lạnh nhạt không mang theo bất kỳ tân tình gì nhìn Thi Vân Dạng hỏi.
Thi Vân Dạng nhìn Hứa Chiêu Đệ như vậy, nội tâm nhảy lên một cái, có cảm giác không khỏi bất an, cô cảm giác mình giống như đã chạm đến ranh giới cuối cùng của Hứa Chiêu Đệ.
"Chuyện này tôi không biết..." Thi Vân Dạng theo bản năng muốn biện giải cho mình.
"Không phải chị kêu tôi đùa cô ta một chút sao? Sao bây giờ đau lòng rồi, có phải hơi muộn rồi hay không?" Tần Đằng tranh thủ bỏ đá xuống giếng, kéo Thi Vân Dạng xuống nước.
Thi Vân Dạng nghe được Tần Đằng muốn đem nước dơ hất lên người mình, ngạc nhiên giận dữ nhìn Tần Đằng, nếu tầm mắt kia có thể giết người, Tần Đằng chắc chắn đã bị cô đâm ngàn đao đến chết.
Cứ nghĩ là đã đủ thất vọng, không nghĩ tới vẫn còn có thể thất vọng hơn được nữa, giờ phút này, đối với nhân phẩm của Thi Vân Dạng, Hứa Chiêu Đệ là thất vọng tới cực điểm.
"Chuyện này thực sự không liên quan đến tôi, đều là Tần Đằng làm...." Thi Vân Dạng nhìn vẻ mặt khinh bỉ của Hứa Chiêu Đệ khi nhìn mình, cô lập tức biện giải, Thi Vân Dạng cũng sắp giận chết, Tần Đằng đáng chết, xấu xa đến cực điểm.
"Sao vừa rồi còn không muốn tôi chịu tội giùm, bây giờ lại đẩy tội đến trước mặt tôi, được, chị nói tôi xong rồi coi như tôi xong rồi đi." Tần Đằng ra vẻ "chị nói sao tôi chịu vậy" đơn giản là không cho Thi Vân Dạng cơ hội lật người.
"Tần Đằng khốn kiếp, mẹ nó chứ, cậu muốn vu oan cho tôi?!" Thi Vân Dạng nghiến răng dằn từng chữ nói với Tần Đằng.
"Hứa Chiêu Đệ, chị đừng nghe hắn nói bậy, chuyện này đều là Tần Đằng giở trò, tâm tư hắn bất an không tốt...." Giọng nói Thi Vân Dạng có chút gấp gáp giải thích với Hứa Chiêu Đệ, chẳng qua là dáng vẻ Hứa Chiêu Đệ lại hờ hững, hiển nhiên là cũng không tin tưởng cô, Thi Vân Dạng có cảm giác quá oan uổng, từ nhỏ đến giờ chưa từng oan uổng như vậy, cô tuyệt đối không thể để tội danh này đánh lên đầu mình.
Hứa Chiêu Đệ đã không muốn phân biệt ai nói thật ai nói dối nữa, đối với nàng mà nói, cũng không có gì khác biệt, chuyện đã xảy ra rồi, nàng cũng không trải qua sợ hãi, bất an hay khó chịu như tối nay nữa.
"Đối với tôi mà nói không có sự khác biệt, cứ như vậy đi, chúng ta không liên quan gì nhau nữa." Hứa Chiêu Đệ nói xong, xoay người muốn đi.
Thi Vân Dạng không nghĩ nhiều, trực tiếp bắt lấy cánh tay Hứa Chiêu Đệ.
"Chị nói không liên quan thì không liên quan sao? Chị cho rằng chị là ai?" Dĩ nhiên Thi Vân Dạng không thể nào để Hứa Chiêu Đệ đi như vậy được, nghĩ đến chỉ có cô mới bỏ rơi người ta, làm gì có thể để Hứa Chiêu Đệ đá mình văng.
"Muốn đùa giỡn với một người, cũng nên có mức độ!" Hứa Chiêu Đệ dùng sức rút cánh tay của mình về, tuyệt nhiên rời đi.
Thi Vân Dạng theo bản năng muốn nắm Hứa Chiêu Đệ lại, lại bị Tần Đằng kéo, cô tránh thế nào cũng không thoát, chỉ có thể trơ mắt nhìn