Người đứng bên ngoài cửa toát mồ hôi lạnh khi cảm nhận được luồng khí chết chóc xuyên qua cánh cửa phòng phà vào người anh ta.
Hít một hơi thật sau, anh ta cố lấy dũng khí để bước vào môi trường sặc mùi thuốc súng đằng sau cánh cửa.
Cánh cửa phòng từ từ mở ra, một gương mặt quen mắt ngày nào xuất hiện.
Tài xế lái xe mang biểu cảm dễ gần gũi như bao ngày, bỗng hôm nay xuất hiện, anh ta để lộ rõ biểu cẩm khẩn cấp trên gương mặt.
Không cần ngẩng đầu nhìn Lục Cảnh Sâm cũng biết người vừa tới là ai.
Một tay hắn kẹp điếu xì gà vẫn còn toả khói, tay còn lại chống vào tay nắm ghế, đầu tựa vào, hai mắt hắn nhắm nghiền.
Miệng hắn nhả ra một làn khói đục trắng, thanh âm lạnh lùng vang vọng khắp cả căn phòng.
Điều tra tới đâu rồi? Lô hàng đó là do ai nắm giữ?
Người vừa đến là thuộc hạ hắn tin tưởng nhất, bao nhiêu nhiệm vụ dù khó hay dễ đều đến tay Hoàng Nghị và được anh ta xử lý hoàn thành.
Hiện tại lô hàng vũ khí đã bị Phùng Uyên Tác chiếm giữ.
Nghe nói ông ta đã cướp lô vũ khí đó từ tay nhị thiếu gia.
Hiện tại đang ở vùng biển Hymailer nước Shinsy.
Hoàng Nghị cúi đầu kính cẩn, đưa tay đặt đống tài liệu trước mặt Lục Cảnh Sâm.
Hắn nhìn đống tài liệu này mà mặt tối sầm lại.
Chú nói… lô hàng Phùng Uyên Tác cướp đoạt từ tay Cảnh Sơn?
Hắn ta trầm tư suy nghĩ.
Em trai hắn, Lục Cảnh Sơn vốn từ nhỏ đã lớn lên bên đất nước Anh Quốc.
Lại là người cầm đầu trong giới buôn bán vũ khí ngầm.
Nay số lô hàng đáng giá hàng trăm tỷ đã bị đánh cắp, nhất định Lục Cảnh Sơn sẽ gây khó dễ, hoặc là về nước nhờ sự trợ giúp của Lục Cảnh Sâm.
Vâng! Nhị thiếu gia vốn giao lô vũ khí này đến người cầm đầu Mafia ở Maylo.
Vẻ mặt của Lục Cảnh Sâm lúc này càng toát ra luồng khí chết chóc.
Không biết do thời tiết lúc hơn ba giờ sáng hay do người đàn ông nghiêm nghị trong phòng mà Hoàng Nghị cảm thấy có luồng không khí se lạnh phảng phất qua đây.
Anh ta toát mồ hôi lạnh khẽ liếc nhìn về Lục Cảnh Sâm, thấy hắn không nói năng gì, anh ta tiếp tục nói tiếp.
Dạo gần đây lão gia bên Anh Quốc dính vào vụ hỗn độn của Hoàng tộc.
Theo như tôi điều tra, mấy ngày gần đây các Giáo hoàng trong hoàng tộc Madam đang nổi lên tranh chấp.
Bọn họ đang lên kế hoạch tìm tiểu thư Athena, người mà hai mươi năm trước đã đánh cắp báu vật của Hoàng gia.
Nhưng báu vật đó không may bị mất tích trong lần trốn chạy, chính vì vậy bọn họ đang tìm người mang trên mình máu phách hoàng để tìm ra thứ đó.
Vụ hỗn đoạn này ngay cả lão gia cũng nhúng tay vào.
Nhân cơ hội này mà nhị thiếu gia tổ chức vụ buôn bán lớn.
Khi lô hàng đó được vận chuyển trên đường biển sang biên giới Maylo thì bỗng nhiên bị Phùng Uyên Tác cho thuộc hạ đến cướp.
Do lúc đó nhị thiếu gia không có mặt, chỉ cử một vài thuộc hạ tin cậy chỉ huy chuyến đi này.
Đối phương thì quá đông, người của nhị thiếu gia căn bản chống lại không nổi nên đã bị người của ông ta cướp đi lô hàng dễ như ăn bánh.
Tối qua tôi đã nhận cuộc thoại của thủ lĩnh Mafia, anh ta nói muốn nhờ thủ lĩnh đoạt lại lô hàng từ tay Phùng Uyên Tác.
Mặc dù Lục Cảnh Sâm đã rời khỏi tổ chức đã hơn ba năm, thuộc hạ đi theo hắn vẫn luôn trung thành, vẫn luôn gọi hắn hai tiếng “thủ lĩnh” như khi ở trong tổ chức.
"Tôi đã nói với chú bao nhiêu lần rồi, ở đây không phân biệt đen trắng, không ai là thủ lĩnh băng đảng nào cả.
Lời tôi căn dặn chú để gió lọt qua tai rồi bay mất sao?"
Lục Cảnh Sâm mặt mày khó chịu đăm đăm, hai tay đưa lên day day thái dương, giọng nói đanh thép thoát ra khỏi cuống họng.
"Thưa thủ lĩnh, tôi không bỏ được thói quen này..."
"Đã ba năm rồi, đến chừng nào chú mới hết quen?"
Hoàng Nghị cười khổ một cái, anh hơi nghiêng đầu mà giáo huấn, sau đó không quên nhắc nhở.
"Đừng phải để tôi nhắc thêm một lần nữa.
Tôi không thích một câu phải nhai đi nhai lại nhiều lần."
Hoàng Nghị thầm mếu máo, song vẫn phải ngoan ngoãn nghe theo mệnh lệnh của đối phương.
"Vâng, thưa anh Lục."
"Còn về phía thủ lĩnh Mafia thì sao? Anh định tính thế nào?"
Hoàng Nghị nghĩ bụng, thủ lĩnh Mafia trước kia đã từng cứu Lục Cảnh Sâm thoát khỏi mưa bom bão đạn, mưu kế khôn lường của kẻ địch.
Vì vậy hai người sớm đã trở thành bạn xã giao, mỗi khi khó khắn đền tìm để mà bổ trợ cho nhau.
Điều khiến thủ lĩnh Mafia không khỏi ngạc nhiên khi nghe tin người anh em tốt rút khỏi tổ chức, từ đó ngắt mọi thông tin liên lạc với anh ta.
Cũng may Hoàng Nghị đã nói cho anh ta biết cuộc sống hiện tại của Lục Cảnh Sâm ra sao.
Biết được đáp án, anh ta cũng không muốn làm phiền, cũng không có tìm cách liên lạc đến Lục Cảnh Sâm.
Nhưng vụ việc lần này quá lớn, tốn tiền tỷ mà lô hàng đó rất quan trong vì vậy anh ta phải tìm đến tên sát thủ khét tiếng khi xưa để trợ giúp.
Anh ta chỉ có cầu cứu gián tiếp thông qua Hoàng Nghị.
Nghe Hoàng Nghị thuận lại sự việc, Lục Cảnh Sâm chỉ biết mặt đanh lại.
Hắn ta tỉ mỉ theo dõi chi tiết đống văn kiện liên qua đến hàng hoá.
Không khí trong căn phòng rơi vào trầm mặc một hồi lâu, kẻ lạnh lùng quan sát, kẻ lo sợ tim đập chân