Hơi thở Freen hỗn loạn, đương nhiên với cái kích thích này mà Becky đem tới nói không hứng thú là giả, nhưng vì sao lại…
“Em có biết em đang làm gì không?”
“Vốn định xái tuyệt chiêu này nếu như chị không chịu thôi giận em, nhưng không ngờ rằng chị nguôi lẹ như thế.” Nói rồi em ngại ngùng quay đi muốn trốn nhưng bị chị dùng kéo xuống, ngã rập lên giường.
“Đâu có dễ trốn như thế, mèo con.” Dứt lời, chị hôn lên đôi môi quyến rũ kia, gặm nhắm từng chút một. Đợi em hơi há miệng ra thì liền dùng lưỡi chui vào, náo loạn đến nỗi đối phương có chút hụt hơi, chới với đẩy chị ra thì chị mới thôi dày vò mà nghiêng đầu mút lấy cần cổ trắng mịn của Becky.
Khoe phải không? Vạch áo ra lả lơi phải không? Một ngụm liền cắn nhẹ lên để lại dấu vết hồng đỏ chói mắt, tuy chị tha lỗi cho em thật nhưng cái tính chiếm hữu này là vậy, nhất định phải để lại chủ quyền như vậy đó.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
1
Chị hôn hít khắp người em, cơ thể Becky có mùi như sữa ngọt, và rõ ràng chị chẳng phải là người ưa đồ ngọt mà lại nghiện em muốn chết đi sống lại. Làn da em trắng bóc dần ẩn hiện hồng nhạt, Becky thở một hơi nặng nề khi cảm nhận đầu lưỡi ướt át của chị đang hiện diện tại hai khỏa ngực mình.
Tiếng mút mát vang lên trong không gian yên ắng, tay em cáu chặt trên ga mền, cảm nhận từng đợt thoải mái mà chị đem đến, luồng nhiệt nóng giữa chân làm em ngứa ngáy, khép chân lại cọ sát chúng vào nhau.
“Ah…Bé dâu của mèo con cứng lên rồi này.” Chị nhếch môi, khẽ khàng đẩy đẩy nụ hoa nho nhỏ của em, nó bóng bẩy cả lên bởi vì hành động từ chị. Tay chị nắn bóp trong khi môi dần lướt xuống bụng, eo, rồi đến vườn hoa thơm ngát mà chị muốn chính mình nếm thử.
4
“P’Freen…” Em ngửa đầu ra sau, người em bây giờ như muốn bốc cháy đến nơi vậy. Cảm giác tê dại này lần nào cũng nhấn chìm em, mà em lại chẳng thể kiềm chế nổi và thậm chí còn yêu thích cảm giác này, em cong người lên khi đầu môi chị chạm đến thân dưới mềm mại đẫm nước của em. Dù cho rằng đang nhắm mắt mà em vẫn mường tượng được từng cái hôn âu yếm nâng niu mà chị dành cho em.
Freen dùng tay chế trụ eo em, đầu lưỡi quét đến vách thịt non mềm, từng điểm nhạy cảm đều bị chị vô tình mà lướt qua, em nức nở khó chịu, dùng giọng mũi nũng nịu kêu lên, “P’Freen, em ngứa…”
“Ngứa chỗ nào?”
Đứa nhỏ chẳng biết nói làm sao, điểm làm em sướng nhất chỉ có chị biêt rõ thôi, muốn em nói là nói thế nào? Freen