Trên xe.
Vũ Linh Đan nghe thấy Trương Thành Vũ nhắc tới Trái Tim Đại Dương xong thì lập tức phản ứng lại, không nhịn được quát lớn: "Thì ra anh đã tới từ lâu rồi"
Trương Thành Vũ lạnh mặt, không nói câu nào.
Rất nhanh, Vũ Linh Đan lại phát hiện ra một bí mật động
trời, dường như tất cả các vấn đề đều được giải đáp: "Vậy có phải người thần bí tranh giành với Trương Đức Phú...!Chính là anh không?"
"Sao nào? Đau lòng à?"
Cuối cùng Trương Thiên Thành cũng không kìm được sự tức giận của mình.
Người phụ nữ này, lén trốn khỏi mình rồi, lại còn dám để người khác cầu hôn.
"Không có." !Vũ Linh Đan lập tức phủ nhận, đó cũng là sự thật.
Chỉ có điều, nếu không phải vì Trương Thiên Thành nhúng tay vào thì Trương Đức Phúc cũng chẳng tốn nhiều tiền để lấy được Trái Tim Đại Dương như thế.
Trương Thiên Thành cũng không tin, bổ sung thêm một câu: "Phải đau lòng chứ, cô cho rằng Trương Đức Phú có thể bỏ ra ba trăm năm mươi tỷ thật sao?"
"Vậy.."
Vũ Linh Đan nhíu mày, trong lòng có dự cảm không tốt.
Cho dù cô không thích Trương Đức Phú, cũng bị đánh giá của Phan Bảo Thái về Trương Đức Phú làm kinh ngạc, nhưng ngoài những chuyện đó ra, cậu ta đối xử với cô rất tốt.
Cho dù
không thể ở bên nhau, cô cũng không muốn Trương Đức Phú chịu bất kỳ tổn thất nào cả.
Trương Thiên Thành liếc nhìn Vũ Linh Đan một cái, nhìn rõ được tất cả cảm xúc trên mặt cô.
Anh khẽ nhếch miệng, hừ lạnh một tiếng.
Vũ Linh Đan vô cùng căng thẳng, không biết câu nói kia lại chọc tới vị ôn thần này rồi.
"Nếu là hôm qua, hoặc một giờ trước thì Trương Đức Phú vẫn còn khả năng đó, nhưng bây giờ thì...!Đương nhiên, nếu nhà họ Trương đồng ý cho cô vào cửa,