“Nếu để cho tập đoàn Châu Thiên biết tập đoàn Bạch Đằng lại lấy kế hoạch tới tìm tôi để đàm phán, không biết danh dự của tập đoàn Bạch Đằng còn có thể giữ được hay không?”
Trương Thiên Thành nói một câu đá bay kế hoạch của cô ta, bắt đầu uy hiếp.
Vũ Hải Yến nhún vai, bày ra vẻ mặt thản nhiên không quan tâm nói: “Dù sao chuyện này cũng là do Vũ Linh Đan làm nên, nếu thực sự muốn làm phức tạp, em cũng không quan tâm.
Nhưng thật ra Tổng giám đốc Thành…”
Vũ Hải Yến không nói hết câu, dừng lại một chút, sau đó dùng ánh mắt đầy ẩn ý nhìn Trương Thiên Thành nói: “Nhưng thật ra Tổng giám đốc Trương chắc chắn không hy vọng Vũ Linh Đan gặp chuyện rắc rối.”
Cho nên, chuyện này Vũ Hải Yến có thể khẳng định, Trương Thiên Thành chắc chắn sẽ không để lộ ra ngoài.
Khóe miệng Trương Thiên Thành nở nụ cười lạnh, giống như nhìn một người sắp chết, lạnh lùng đến chết lặng.
Trương Thiên Thành nhìn chằm chằm Vũ Hải Yến một lúc lâu, phòng ngự tâm lý của Vũ Hải Yến gần như sụp đổ.
Cuối cùng không thể giữ bình tĩnh dưới ánh mắt của anh, cô ta tiếp tục nói: “Kế hoạch đó, bố em cũng đã nói, nếu tập đoàn Á Đông có ý tưởng khác, tập đoàn Bạch Đằng cũng không ngại chia một phần lợi nhuận.”
“Tôi rất