Ông ta búng tay một cái, chiếc valy liền được mở ra.
3,5 tỷ tiền mặt đều được xếp cực gọn gàng
bên trong.
Nhìn thấy thế, Vũ Hải Yến nhìn người đàn ông, hai người nhìn nhau cười.
“Đối với tôi mà nói, số tiền ít ỏi này chẳng phải là chuyện lớn lao gì.
Nào, chúng ta bàn chuyện chính thôi!”
Người đàn ông không muốn chờ đợi thêm, trực tiếp hỏi thẳng.
"Ok!"
Vũ Hải Yến trong lòng đầy thoả mãn nhưng theo sau ảnh của của người đàn ông, Vũ Hải Yến lại không trực tiếp giao cổ phiếu ra mà nói: “Vì sự an toàn của mình, tôi sẽ thay đổi chủ ý một chút.
Ông hãy chuyển số tiền đó vào tài khoản của tôi trước, sau đó tôi sẽ đưa cổ phiếu cho ông”
“Vũ Hải Yến! Ý cô là sao?”
Người đàn ông nghe xong trong lòng đầy phẫn nộ, ông ta mặt hằm hằm đập tay xuống bàn nhìn cô: “Cô dám dở trò với tôi!”
“Tôi đâu có dám!”
Vũ Hải Yến cười nói, nhưng trong khẩu khí lại không có ý thỏa hiệp: “Tài khoản này sẽ có thời gian là một tháng.
Nếu như ông nuốt lời, đem tiền cao chạy xa bay, lúc đó tôi biết tìm ai để đòi đây?”
“Đồ đàn bà thổi tha..”
Người đàn ông dường như tức sắp điên lên, đột nhiên người thanh niên bên cạnh ông ta thì thầm vào tai, lúc này ông mới bình tĩnh hơn nhưng vẻ mặt trông rất khó coi, nói: “Hãy làm theo những gì cô muốn, nhưng cô tốt nhất là đừng lừa tôi.
Nếu không tôi sẽ khiến cho cô chết