Chương 160
Nhìn những dòng tin nhắn ấy, Lương Tiểu Ý mới đột nhiên nhớ đến người bạn lần đầu tiên điên cuồng đến mức nào ở quán bar, cô liền lập tức gọi điện lại cho Đại Bàn.
“Con mẹ nó! Lương Tiểu Ý! Bà đây đã gọi cho cậu hơn 33 cuộc điện thoại! Cậu chết dẫm ở đâu rồi!” Khi cuộc gọi vừa được kết nối, một âm thanh gào thét tức giận được truyền đến từ đầu bên kia. Điều này không khỏi khiến cho Lương Tiểu Ý rùng mình, nhanh chóng di chuyển chiếc điện thoại ra khỏi tai của mình. Ở đâu dây bên kia, Đại Bàn gào rú một thôi một hồi không ngừng nghỉ mới dừng lại lấy hơi.
Thấy điện thoại cuối cùng cũng im lặng, Lương Tiểu Ý vội vàng đưa điện thoại lên tai: “Đại Bàn, cậu đừng giận nữa. Lúc nãy, tớ đã gặp Thẩm Minh Viễn” Lương Tiểu Ý nhanh chóng kể lại sự tình câu chuyện ngày hôm nay cho Đại Bàn nghe.
“Thằng nhóc Thẩm Minh Viễn ấy ư? Cậu ta đang ở đâu? Bà đây sẽ đi giết cậu ta ngay lập tức!”
Nghe thấy giọng nói giận dữ, hận không thể tính sổ với Thẩm Minh Viễn của Đại Bàn, trong lòng Lương Tiểu Ý dâng lên một cảm giác vô cùng ấm áp. Trong nhiều năm như vậy, nếu như Lương Tiểu Ý tôi đây chỉ có một người bạn nữ chỉ thích đâm sau lưng người khác giống như Ôn Tình Noãn thì cũng thật là quá đáng thương rồi.
“Đại Bàn, cảm ơn cậu. Thực sự cảm ơn cậu” Lương Tiểu Ý đột nhiên nghẹn ngào. Điều này khiến cho Đại Bàn thẫn thờ một lúc thật lâu mà không biết phải trả lời ra sao: Lần đầu tiên, Đại Bàn thấy Lương Tiểu Ý trở nên nghiêm túc đến vậy: “Lương Tiểu Ý, cậu phải hiểu rằng trên đời này không phải ai cũng giống như Ôn Tình Noãn”
Nghe xong, Lương Tiểu Ý có chút ngạc nhiên. Đại Bàn ấy thế lại có thể đoán được những tâm tư trong lòng cô ngay lúc này. Trong khoảnh khắc ấy, Lương Tiểu Ý bỗng không biết phải nói gì. Đây có được gọi là “tâm linh tương thông” hay không nhỉ? Như thế có một sợi dây kết nối giữa hai người vậy. Người kia có thể hiểu rõ được bạn đang nghĩ gì, mặc dù bạn không nói ra bất cứ một điều gì hết.
Một cảm giác thật ấm áp đang len lỏi vào trong trái tim cô: “Đại Bàn, cảm ơn cậu nhiều lắm. Nghĩ đi nghĩ lại, tớ cũng thật là thất bại quá đi mất thôi. Nhiêu năm như vậy cũng chỉ có mỗi một mình cậu là bạn tốt.”
“Cậu đừng nói như vậy, Tiểu Bàn. Thực ra thời trung học, cũng có rất nhiều bạn muốn kết bạn cùng cậu đó thôi, nhưng tất cả bọn họ đều bị Ôn Tình Noãn ngăn cản. Chẳng qua lúc đó mấy chuyện như vậy, cậu cũng không để ý nhiều nên không biết mà thôi. Lúc đó,