“Có khoa trương như vậy sao?” Tần Hiểu Nguyệt thè lưỡi.
“Nguyệt Nhi, tới thử xem, em có thể đem thứ này bẻ cong hay không.
” Tần Hiểu Đông đưa một cây côn sắt qua, đây là anh chuyên môn tìm đến, chính là vì thử xem sức lực em gái có trở lên lớn hay không.
Tần Hiểu Nguyệt lấy côn sắt qua, cây gậy gộc to bằng hai ngón tay thô, cô nhịn không được nghĩ anh trai có phải có chút quá để ý tới mình hay không?
“Mau thử xem a!” An Lâm cũng tràn ngập chờ mong mà nhìn con gái.
“Ân!” Tần Hiểu Nguyệt lên tiếng, hai tay cô cầm lấy hai đầu cây côn sau đó bắt đầu dùng sức, côn sắt kia thật sự biến hình.
“Oa, sức lực Nguyệt Nhi thật sự trở nên lớn.
” Tần Hiểu Đông hưng phấn mà nói.
“Tốt! Tốt!” Tần Nhiên cũng hưng phấn mà kêu lên, ông vừa rồi cũng thử một chút, sức lực của ông cũng trở nên rất lớn, “Chuyện này cần phải bảo mật, biết không? Đặc biệt là Hiểu Đông, ngàn vạn đừng ở trước mặt bạn bè con khoe khoang, biết không?”
“Yên tâm đi, ba!” Tần Hiểu Đông cảm thấy anh cũng không có ấu trĩ như vậy.
“Được rồi, mọi người đều đi nghỉ ngơi đi, hiện tại cũng đã muộn.
” An Lâm bắt đầu thúc giục, bà cảm thấy đầu con gái từng bị thương, vẫn yêu cầu cần nghỉ ngơi nhiều, còn may nước này không có làm con gái khôi phục ký ức, nếu làm cô lại nhớ đến Tiêu Nghiêm, vậy thì mất nhiều hơn được.
An Lâm đẩy Tần Hiểu Đông cùng Tần Nhiên đi ra ngoài, sau đó trở về hôn một cái ở trên trán con gái, “Nguyệt Nhi, đi ngủ sớm một chút đi.
”
“Ân, mẹ ngủ ngon! Ba, anh ngủ ngon!” Vốn dĩ đi tới ngoài cửa, hai người cho rằng không chúc mình ngủ ngon, mặt lập tức muốn suy sụp xuống, vừa lúc lại nghe được Tần Hiểu Nguyệt chúc ngủ ngon, mặt hai người lập tức liền sau cơn mưa trời lại sáng.
“Hai người nha, nhanh đi về phòng ngủ đi.
” An Lâm thúc giục bọn họ rời đi.
Tần Hiểu Nguyệt khóa kỹ cửa xong, liền vào trong không gian.
Cô nhìn một chút hạt giống khác, mấy loại hạt giống trái cây vẫn là rất ít, phần lớn đều là hạt giống rau dưa.
Hiện tại cô có chút lười trồng mấy loại rau dưa này, liền vứt sang một bên không nhìn, dù sao hiện tại khoảng cách đến