Lúc Tần Hiểu Nguyệt đến lớp học, Nhạc Đồng đã chiếm chỗ ngồi tốt.
“Hiểu Nguyệt, tới chỗ này.
” Nhạc Đồng hướng về phía Tần Hiểu Nguyệt vẫy vẫy tay, bọn họ chiếm vị trí vẫn là ở phía trước, bởi vì hôm nay thầy giáo giảng bài vẫn là tương đối thú vị.
“Cảm ơn Đồng Đồng.
” Tần Hiểu Nguyệt ngồi xuống bên cạnh Nhạc Đồng, cũng không biết có phải bởi vì nguyên nhân mình xem như người ngoài cuộc hay không, cô chưa từng cảm thấy một lần nữa cùng Nhạc Đồng ở cùng nhau, sẽ có tình huống ngượng ngùng gì.
Hai người bắt đầu lén lút nói chuyện, Nhạc Đồng cũng hỏi chuyện Hoàng Hân, hỏi có phải rút tố cáo cô ta hay không.
Nghe nói chuyện Hoàng Hân đã ra ngoài, Nhạc Đồng có chút kinh ngạc, cô biết nhà Hoàng Hân chẳng qua là dân chúng bình thường, làm sao lại có năng lực cường đại như vậy?
“Là do cái người Chuột kia cứu sao?” Nhạc Đồng hỏi, trực giác của cô cho là cái người Chuột cứu ra, rốt cuộc toàn bộ trường học cái người Chuột kia thích nhất là Hoàng Hân.
“Không biết, nhưng anh tớ nói Hoàng gia cùng Lạc gia có giao tình.
” Tần Hiểu Nguyệt nhỏ giọng trả lời nói, chuyện này còn phải nghiệm chứng một chút, chỉ nói cũng vô dụng.
“Nhà Giáng Trần?” Nhạc Đồng chấn kinh rồi, năng lực Lạc gia ở chính giới vẫn là rất cường đại, cứu một người quá dễ dàng.
Bất quá Hoàng Hân thích Giáng Trần như vậy, hiện tại biết hai nhà bọn họ có quan hệ, Hoàng Hân có thể nhạc chết hay không?
Tần Hiểu Nguyệt gật gật đầu, “Cho nên chuyện này có chút không xác định.
”
“Vậy cậu tính toán làm gì bây giờ?” Nhạc Đồng muốn biết thái độ của Tần Hiểu Nguyệt.
“Tớ cùng anh nói chuyện, anh nói anh sẽ không nhúng tay, chuyện này đã giao cho luật sư, nếu cậu ta có thể thoát liền tính là vận khí của cậu ta tốt.
” Tần Hiểu Nguyệt giơ giơ mi, quyết định của anh trai từ trước đến nay cô không có cách nào.
Nhạc Đồng chớp chớp mắt, chuyện này cô cũng muốn cắm một tay, nhưng xem bộ dáng Hiểu Nguyệt hẳn là không muốn truy cứu, vậy quên đi.
Đúng lúc này, cửa truyền đến một trận âm thanh ồn ào, chỉ thấy Giáng Trần thế mà cùng Hoàng Hân cùng nhau đi đến, tuy rằng biểu tình Giáng Trần thực xấu, nhưng Hoàng Hân lại là thực vui vẻ mà đi theo bên cạnh hắn.
“Hoàng Hân, ngày hôm qua cậu bị cảnh sát bắt đi không có chuyện gì chứ?” Có người không nói điều hay, nói cái dở.
Bất quá vừa thấy là nữ sinh này có chút ghen ghét Hoàng Hân đi cùng Giáng Trần.
Sắc mặt Hoàng Hân lập tức âm trầm, nhưng cô ta vẫn là cười trả lời, “Tôi đây không phải cùng trần ca ca cùng nhau tới sao? Như thế nào có thể có việc gì?” Nói xong cô ta còn quan sát