“Ô Lạp Lạp! Xem ra con phải hỏi một chút xem nơi này có người một nhà họ Ô hay không.
” Tần Hiểu Đông nhướng mày.
Lúc này Tần Nhiên thở dài một hơi, “Nguyệt Nhi, nếu không một lát nữa chúng ta cũng đi thôi, dù sao lúc này y tá trưởng cũng rất bận, chúng ta nhân cơ hội nhanh chóng rời khỏi, bọn họ hẳn là cũng không chú ý đến chúng ta.
”
“Nếu chúng ta đi rồi, bỏ lỡ Ô Lạp Lạp kia thì làm sao bây giờ?” Tần Hiểu Đông vẫn nhớ rõ em gái nói về Ô Lạp Lạp kia, một đứa bé lợi hại như vậy, hắn thật sự rất muốn mang đi.
“Ba cùng mẹ con vào trong không gian chăm sóc mấy đứa bé, con cùng em gái ở bên ngoài, nói là chúng ta đã rời đi.
” Tần Nhiên nói.
“Chuyện này có thể, nhưng mọi người có thể điều tra ra hay không?” Tần Hiểu Nguyệt nói, hiện tại khoa học kỹ thuật phát triển như vậy, loại chuyện này không thể làm giả.
“Chuyện này đơn giản, chúng ta đi một chuyến ra ngoài, sau đó lại trở về không phải được rồi sao, hai người chờ, con đi điều tra một chút tình huống bên ngoài trước.
” Tần Hiểu Đông nói xong liền đi ra ngoài.
Rất nhanh Tần Hiểu Đông đã trở lại, “Hiện tại cửa bệnh viện chúng ta có một đại đội bảo an ở đằng kia, chỉ có thể ra không thể vào, nhưng mà phụ nữ sinh con xong có thể trở về.
Hiện tại chúng ta đi thôi.
” Chỉ cần Nguyệt Nhi có thể trở về, anh cũng có thể lại trở về.
Hơn nữa vừa rồi anh nhìn thấy có người ôm con đi ra ngoài, rất nhanh An Lâm cũng ra tới, trừ Tần Hiểu Nguyệt, bà người bọn họ mỗi người ôm một đứa bé đi ra ngoài, nhưng chờ bọn họ đi tới ngoài cửa, lại bị người ngăn cản.
Ngăn bọn họ lại chính là đội trưởng đội bảo an, “Xin chào mọi người, chờ một lát được sao?”
Tần Hiểu Đông có chút không vui, vì sao người khác có thể đi, “Vì sao?”
“Là thế này này, chúng tôi từ theo dõi thấy được anh rất lợi hại, không biết anh có thể giúp chúng tôi một phen hay không, những người đó tới, chúng tôi những người này không nắm chắc, nếu có anh hỗ trợ, chúng tôi tất sẽ thâm tạ.
” Đội trưởng đội bảo an phát hiện tới cướp đứa bé tất cả đều là người biết võ, trừ vị cao thủ này, người của bọn họ đấu không được.
Tần Hiểu Đông nhìn về phía Tần Hiểu Nguyệt, Tần Hiểu Nguyệt tiếp nhận đứa bé trong tay anh, “Anh, nếu không anh ở lại giúp giúp bọn họ, em với ba mẹ sẽ không