Bởi vì ở phương nam cũng không thờ phụng cường giả vi tôn, cho nên rất nhiều quý nữ mới dám công
khai xa lánh Tiểu Bạc Hà, dẫn tới ma ma của
Chiến An Tâm, không thể không cưỡng chế cấy khái niệm "cường giả vi tôn" vào cảm nhận của những
người phía nam.
Ở phương nam, cũng không có gút mắt phức tạp về quyền thế, trong cảm nhận chung của mọi người,
cường giả duy nhất của bọn họ chính là An Nhiên.
Toàn bộ các căn cứ và đoàn đội đều dựa vào An Nhiên để sinh tồn, ai có dị tâm sẽ lọt vào sự công
kích của toàn thể mọi người.
Thậm chí người trong nhà có nói 1 câu không phải về An Nhiên sẽ lọt vào sự trách cứ của chính người
trong nhà, bởi vì tai mắt của An Nhiên đâu đâu cũng có, nếu không cẩn thận làm An Nhiên nghe thấy
thì xong rồi, cả nhà sợ tại họa ngập đầu.
Cho nên ở phương nam, hoàn cảnh xã hội rất ổn định, trừ bỏ vài ba cô quý nữ hay thích sinh sự
ra thì mọi người rất trung tâm, mâu thuẫn chủ yếu chính là việc tấn công về phía
nam vào mỗi năm, đó là đại sự mọi mâu thuẫn đều vì tài nguyên mà dựng lên.
Nhưng ở phương bắc, bọn họ không có nguy hiểm từ động vật biến dị và tang thi ở phía nam mà uy hiếp
duy nhất của bọn họ chính là cây cối biến dị sinh trưởng khắp nơi, từ trước tới nay, người
phương bắc chỉ sinh sống trong phạm vi sinh tồn của mình nghĩ cách giải quyết vấn đề thực vật
biến dị này.
Cho nên bọn họ không có mâu thuẫn thống nhất, lại không có người nào được coi là cường giả được tất
cả mọi người thờ phụng, dần dà, sinh sống trong hoàn cảnh sinh hoạt an nhàn tạo ra rất nhiều người
có ý nghĩ kỳ lạ mang dã tâm bừng bừng.
Ví dụ như Đinh Tu Khiết này,
Còn phụ nữ và trẻ nhỏ ư, dù sao dân cư hiện tại cũng bùng nổ, phụ nữ không có thì
lại tìm, vì vậy trẻ nhỏ cũng không thiếu, có ngược đãi giết chết một đám, thì những phụ nữ trở
thành máy móc sinh dục cũng sẽ lại nhanh chóng sinh ra một đám, ở phương bắc này, vĩnh viễn không
cần lo lắng vấn đề không thể kéo dài chủng tộc.
Trần Lam cúi đấu xuống, nàng rũ mắt, trong đầu nàng bỗng hiện lên những cảnh tưởng phụ nữ và trẻ em
ở phương nam như thế nào,