Đừng cho rằng thoạt nhìn Oa Oa tuổi còn nhỏ, mặt lại phúc hậu, vô hại, ngây thơ, hồn nhiên, gặp
người lên mềm mại ngọt ngào kêu, ca ca, tỷ tỷ,
thúc thúc.
Cũng đừng thiên chân cho rằng chỉ số thông minh của nàng chỉ bình thường.
Kỳ thật khi nàng giết người đều không thấy máu.
Sắc mặt Trầm Lam tái nhợt, nàng mím môi, nhìn chằm chằm Hứa A Văn, trong đầu vẫn truyền phát hình
ảnh nam cày nữ dệt, dần dần dần, nàng bị hấp dẫn bởi hình ảnh an hòa, yên tĩnh này.
Đây là phương nam sao, đây là cảnh tượng sinh hoạt bình thường ở đó sao? Không có áp lực nặng nề,
cũng không có cường quyền áp bức, phụ nữ có thể ăn mặc lộng lẫy đi rêu rao khắp nơi, các nàng đi
trên đường cũng sẽ không đột nhiên bị người kéo vào hẻm nhỏ u tối sao.
Đối với phụ nữ thì nơi này chính là thiên đường.
Cũng không biết qua bao lâu, Trần Lam giống như được du lịch một vòng ở phương nam, khi tỉnh
táo lại, thì sắc trời đã hoàn toàn tối xuống, trên khoảng đất trống đã không còn bóng
dáng chiếc xe bus kia nữa.
Vậy những người già phụ nữ và trẻ em đang ở đâu?
Trần Lam ngồi dậy, phát hiện lúc này mình đang nằm ở ghế sau của một chiếc xe việt dã, bên ngoài có
một đống lửa trại, những ngôi sao trên bầu trời đã lập lòe sáng lên, chiếu rọi bầu trời đêm thâm
lam.
Hứa A Văn đang ngồi ở bên đống lửa nướng một chiếc bánh bao, thấy Trần Lam tỉnh, hắn ôn hòa vô hại
nói:
"Ngươi tỉnh rồi, vừa nãy ngươi bị ngất đi.
" "Phương nam của các ngươi thật đẹp.
"
Trần Lam ngồi trong thùng chiếc xe việt dã, khuôn mặt tái nhợt ghế vào cửa sổ xe, nhìn Hứa A Văn
đang nướng bánh bao bên đống lửa, vốn dĩ khuôn mặt tràn ngập lệ khí bỗng nhiên sinh ra một tia hy
vọng nàng hỏi:
"Một nơi đẹp như vậy, thật giống như thiên đường.
"
A Văn ngẩn người ngồi bên đống lửa, nhìn Trần Lam, hơi hơi nhíu mày.
"Ngươi đừng bị Oa Oa tẩy não,
phương nam của chúng ta đúng là rất đẹp nhưng cũng có rất nhiều thứ không thể như mong muốn.
"
Đương nhiên, những điều không được như mong muốn kia đối với những người phía bắc này mà nói thì
thực sự rất rất nhỏ bé, không đáng kể, xã hội phương bắc quá hỗn loạn, quá hắc ám, đặt
nặng cường giả vi