Sau hôm khai trương tiệm mạt chược của Mã Lộ, sáng sớm Tô Yên đã hưng phấn thu thập
quần áo bên trong nhà bạt, thình lình Lưu Tiểu Quyết sau một đêm chưa về, đẩy ra cửa phòng ngủ.
Tô Yên nhìn thoáng qua Lưu Tiểu Quyết một cái, tựa hồ có chút tức giận với hắn, nàng không nói
chuyện với hắn thậm chí không nhìn lại một cái chỉ thu thập quần áo của mình chuẩn bị trong chốc
lát nữa đi vào Bách Hoa thành.
"Tô Yên, ta có lời muốn nói với ngươi.
"
Lưu Tiểu Quyết nhấc chân đi vào phòng ngủ, đứng ở cạnh cửa thấy nàng mắt điếc tai ngơ vì thế hắn
nói:
"Ta hy vọng ngươi có thể ở đây không cần đi vào Bách Hoa thành.
" "Vì sao?"
Tô Yên không dám tin tưởng nhìn Lưu Tiểu Quyết.
"Ngươi không nói giúp ta thì thôi, lần này ta tự mình tìm An Nhiên nói với nàng, ngươi dựa vào cái
gì mà không cho ta tiến vào Bách Hoa thành?"
"Ta cảm thấy với trạng thái hiện tại của ngươi bây giờ không thích hợp đi vào.
"
Lưu Tiểu Quyết giơ tay đóng cửa phòng ngủ lại, hắn chậm rãi đi về phía trước ngồi xuống chiếc ghế
trong phòng, muốn đem ý nghĩ của mình nói uyển chuyển một chút.
"Ngươi thấy đấy, hiện tại ngươi ở bên ngoài Bách Hoa thành, cái gì cũng có, nơi này an toàn
không kém với bên trong, thậm chí ở đây ngươi có phòng để ở lớn như vậy, còn có thể cơm
tới há mồm quần áo tới duỗi tay, nhưng ở trong Bách Hoa thành căn bản ngươi không có gì hết, hơn
nữa rất có khả năng ngươi còn phải đích thân xuống đất trồng trọt, Tô Yên, ngươi cảm thấy ngươi có
thể xuống đất trồng trọt hay sao?"
Lưu Tiểu Quyết quen biết Tô Yên, cha mẹ nàng đều là quan lớn ở căn cứ Bắc Sơn, nàng được coi như
thiên kim tiểu thư, hơn nữa từ nhỏ sinh hoạt trong thành thị, lớn lên ở đấy, Lưu Tiểu Quyết không
cho rằng nàng có thể xắn quần lên xuống ruộng làm việc.
"Vì sao ngươi cho rằng ta vào Bách Hoa thành nhất định sẽ phải đi làm ruộng? Ta có
thể dạy học a, nơi đó không phải có trường học hay sao?"
Tô Yên đã thiết kế trước tương lai của mình, nàng đi