"Đừng làm khó dễ bạn trai của ngươi.
"
Bỗng nhiên An Nhiên có chút đồng tình với Lưu Tiểu Quyết, nàng nhìn Tô Yên nói:
"Ngươi muốn đi vào Bách Hoa thành như vậy thì như ngươi mong muốn, ngày mai ngươi đi vào đi, ta
thật sự tò mò ngươi đâm đầu muốn vào Bách Hoa thành làm cái gì?"
"Cảm ơn!" Tô Yên hơi hơi nâng cằm gạt ra gông cùm xiềng xích của Lưu Tiểu Quyết, rồi nghiêng đầu
nói với hắn:
"Ngươi thấy chưa, đơn giản một câu như vậy, nói ra là được rồi?"
Lưu Tiểu Quyết hít một hơi thật sâu, nhắm mắt lại, quay đầu, phân phó một đồng đội, người kia tiến
đến bắt lấy cánh tay của Tô Yên không chút khách khí kéo nàng về phía nhà bạt của Lưu Tiểu Quyết.
"Chị dâu.
"
Đợi đến khi Tô Yên bị kéo đi, Lưu Tiểu Quyết mới quay đầu nhìn An Nhiên, muốn nói rất nhiều lời xin
lỗi.
An Nhiên lại giơ tay, ngăn lời hắn muốn nói lại, nàng không nói một lời xoay người về ghế của mình,
hết sức chuyên chú đến biểu diễn trên khán đài, mọi người tiếp tục vỗ tay tiếp tục múa hát.
Tuy rằng An Nhiên không có một câu trách cứ Lưu Tiểu Quyết, nhưng mọi người đều minh bạch bạn gái
của Lưu Tiểu Quyết là người không hiểu chuyện như thế nào, nhưng vì mặt mũi của Lưu Tiểu Quyết
không ai dám đối mặt nói mà thôi.
Hắn lẻ loi đứng trong đám đông, mỗi người đều có nhàn nhạt ý đồng tình với hắn, tuy không nói rõ
nhưng hắn không thể bỏ qua được.
Sau khi ca múa biểu diễn xong, An Nhiên bắt đầu cắt băng khánh thành, nếu An Nhiên chống lưng cho
Mã Lộ, sinh ý không muốn tốt cũng khó a, sau khi buổi lễ kết thúc, 100 bàn mạt chược đã ngồi đầy
người, âm thanh của xào bài vang lên không ngừng.
Thân mình Mã Lộ hơi béo mặc một chiếc áo sườn xám với vẻ mặt tươi cười đon đả tiếp đón bàn này an
bài bàn kia, cao hứng vui vẻ đi qua đi lại giống như đám cưới.
Lợi thế của cửa tiệm mạt chược này là khách nhân có thể dùng một viên tinh hạch cấp cao đổi thành
tinh hạch cấp thấp với tỉ lệ cao hơn,