Thông tin nhân vật: Trương Hiểu Vũ
Mô tả ngắn gọn: Bé zombie vô tri phàm ăn, có thể ăn cả thế giới.
Hiện tại mạnh nhất team.
Sinh nhật: 12/10.
Cung hoàng đạo: Thiên Bình
Chiều cao: 1.58m
Tuổi: 15.
Sở thích: Những thứ ăn được, thích đi lang thang nhưng hay quên thời gian về, để người khác chạy đi tìm mờ mắt.
Thứ ghét: Chưa có.
Khả năng đặc biệt: Không cần ngủ.
Kỹ năng trước đây: Chưa cập nhật.
Kỹ năng hiện tại: Hiện tại chưa có.
Hiệu ứng kỹ năng đã có: Gia tốc, dịch chuyển tức thời, chống chịu, tăng giới hạn sức bền và sức mạnh.
+ Tăng tốc: Được kích hoạt tự động khi chiến đấu.
Tăng tốc 75% trong 10 giây, CD 30 giây.
+ Dịch chuyển: Hiệu quả đối với khoảng cách ngắn.
Có thể được sử dụng liên tục nhưng được tiêu thụ nhiều mana.
+ Chống chịu: Kích hoạt thụ động khi bị tấn công.
Khả năng kích hoạt 30%.
+ Tăng giới hạn sức bền và sức mạnh: Hiệu ứng có sẵn.
Nhìn chung, chỉ có thể tấn công vật lý.
Hiện tại chưa mở khoá kỹ năng.
...----------...
[Thông báo: Cấp độ của chủ nhân tăng lên do đặc quyền khởi tử hồi sinh khi chỉ số sinh mệnh giảm xuống 1%.
Cấp độ hiện tại là C.
Do cưỡng chế tăng cấp độ bằng hình thức buff bẩn nên cấp độ của đồng hành đã ký bản hợp đồng không được tăng theo.]
Bạch Thư nheo mắt, không đồng tình: "Đặc quyền này do tôi cược cả mạng sống để đổi lại, không thể gọi là buff bẩn được."
[...]
[Phục hồi tổn thất tổng thể tương đối.
Tái tạo lại cánh tay, lồng ngực, 20% lá phổi.
Tiến độ hoàn thành 75%.
Đang tiếp tục...]
[Chỉ số sức khoẻ tăng lên 55 phần trăm.
Vẫn đang tăng lên...]
[Chỉ số sức khoẻ tăng lên 73%.
Đã hết hiệu lực của thuốc hồi phục trạng thái.
Chỉ số sức khoẻ ngừng tăng trưởng.]
"GRAAAAAHHHH!!"
Quái vật Ba La rút lui vài bước, rơi mạnh xuống tàn tích, trên cơ thể to lớn của nó là những đường ngoằn ngoèo của rễ cây dệt lên thành cái lưới kỳ dị, cùng với mấy bông hoa trắng muốt nhỏ bằng nắm tay đang dần nở rộ và đổi màu.
Trên thân hắn loang lổ vết máu nhưng thương tích đã lành lại gần như hoàn toàn.
Bạch Thư cử động cánh tay hoàn chỉnh cùng khớp vai, chân bước nhanh hơn về phía Tôn Khả Khả cùng với sói trắng, cưỡng chế nhét thuốc hồi phục trạng thái cho bọn họ dùng.
Quái vật Ba La dần đuối sức do mất máu, cố gắng kéo rách đám rễ cây bám quanh thân thể.
Nhưng kéo đứt vài cái, lại có nhiều hơn thế phát triển trở lại.
Rễ cây đâm sâu xuống làn da dày của nó hút đi dinh dưỡng tươi.
Những cái rễ chỉ bằng ngón chân cái phập phồng mỗi khi nuốt dịch, trông như yết hầu của một con quỷ đói lâu ngày khi cắn xé con mồi.
Những bông hoa bằng nắm tay của đô vật, dần nở bung và chuyển màu đỏ tươi diễm lệ.
"À rế? Chột tồ má tề? Tại sao kỹ năng của tôi lại yếu vậy?"
[Tại vì ngài yếu.
Một cấp C yếu đuối, không hơn.
(¬_¬;)]
Rùa Vàng vẫn có quyền hạn 20% điều hành hệ thống.
Mặc dù nó đã khá nghe lời nhưng thái độ phục vụ không tốt chút chút nào.
Tuy nhiên vì nó không thể bày trò gây hại nên Bạch Thư kệ nó luôn.
Dù sao cũng có Marius nắm quyền kiểm soát hệ thống, hắn không mấy bận tâm nhưng mà...
Bạch Thư có chút không vừa mắt, kỹ năng bá đạo của hắn trước kia có thể diệt cả một toà thành, giờ chỉ có thể phun ra vài ba bông hoa.
Đếm đi đếm lại không nhiều hơn con số sáu, hơn nữa còn là size mini.
Nếu là hắn trước kia có lẽ sẽ ôm bụng cười chết.
Quá mất mặt!
[Thông báo hoàn thành nhiệm vụ liên hoàn.]
[Nhiệm vụ hàng ngày: Tiêu diệt 50 xác sống loại thường.
Đã hoàn thành.
Thưởng: 7000 điểm.
Điểm thưởng đã được đưa vào ngân sách, mời chủ nhân kiểm tra.]
[Nhiệm vụ hàng ngày: Tấn công quái vật xác sống đột biến cấp độ 7.
Số lượng: 5.
Đã hoàn thành.
Thưởng: 17.000 điểm.
Điểm thưởng đã được đưa vào ngân sách, mời chủ nhân kiểm tra.]
[Nhiệm vụ bonus: Tiêu diệt xác sống thường.
Số lượng: Không hạn chế.
Số lượng đã tiêu diệt: 160 xác sống.
Đã hoàn thành.
Thưởng: 12.800 điểm.
Điểm thưởng đã được đưa vào ngân sách, mời chủ nhân kiểm tra.]
[Hoàn thành chuỗi nhiệm vụ liên hoàn.
Thưởng thêm 10.000 điểm.
Điểm thưởng đã được đưa vào ngân sách, mời chủ nhân kiểm tra.]
Xem ra Hiểu Vũ đã xong việc, đấy là tin tốt.
Nhưng tin xấu là chốc nữa có khi phải chạy đi tìm nó, độ mù đường của con bé không phải dạng vừa đâu.
"Ông chủ..." Tôn Khả Khả hồi phục phần lớn, ngồi dựa vào bức tường thở nhẹ, giọng nói yếu ớt: "Chúng ta chưa chết sao? Bà mẹ nó! Thực sự chưa chết..."
Khoé miệng Bạch Thư co rút vài cái.
Cho dù bao nhiêu lần hồi quy, hắn chưa từng thấy Tôn Khả Khả tính tình ôn hoà được lâu.
Trước đó cô gái này nhút nhát với lại hay nghĩ nhiều.
Nhưng từ lúc vào team hắn coi như tính cách biến hoá hoàn toàn.
Trong lòng có chút không vui, hẳn là do cách giáo dục của hắn sai sót ở đâu đó chăng?
Vươn bàn tay xoa đầu cô gái nhỏ trước mặt, Bạch Thư nở một nụ cười hoà ái, ánh mắt cong như trăng lưỡi liềm.
"Đúng vậy.
Tất cả chúng ta đều còn sống.
Đều là nhờ cô bảo vệ tôi.
Cảm ơn nhé!"
Tôn Khả Khả hơi nóng mặt, ngượng ngùng cúi đầu.
Trước giờ ngoài ông bà nội ra, chưa từng có ai đối xử với cô chân thành đến vậy.
Cái chạm trên tóc quá đỗi dịu dàng khiến cô liên tưởng đến những ký ức vui vẻ khi còn nhỏ.
Tên nhóc Bạch Thư, ông chủ của cô tuy rằng còn nhỏ tuổi hơn mình, tính cách thì ẩm ương nhưng giờ lại đối xử với cô như một trưởng bối đối với vãn bối.
Thật kỳ quặc, cũng thật ấm áp.
Những suy nghĩ về việc làm sao Bạch Thư có thể hồi phục khi bị thương nặng, tại sao cậu ta có thể hạ đo ván quái vật đều bị ném ra sau đầu.
Cô tin tưởng thiếu niên này.
Người giúp cô ấy thoát ra khỏi cái vỏ bọc nhút nhát, trở lên mạnh mẽ để sống sót trong cái thế giới khắc nghiệt này.
Cậu ta chắc chắn không phải người xấu.
Sói trắng bước từng bước chậm nhưng chắc chắn, ánh mắt xanh thẳm đảo về phía quái vật Ba La sắp chết kia vài giây, quay người đi thẳng về phía bọn Bạch Thư.
"Ôi chu choa~ bé cún cưng~" Bạch Thư dang hai tay ra, vui vẻ nhào đến.
"Lại đây ôm ôm, cho