Sau khi tới khu C-8, máy bay trực thăng phân tán ra trên không trung khắp các ngõ ngách của thành phố, đề phòng các binh sĩ tập trung ở cùng một địa điểm tranh giành xác thối với nhau.
Trên chiếc trực thăng chở Lâm Siêu có tổng cộng chín người.
Tám người trong số họ là vây cánh của phe họ Hà.
Lúc leo lên trực thăng, Lâm Siêu đã biết mình bị phe họ Hà nhắm làm mục tiêu.
Có điều anh chẳng hề để tâm.
Điều duy nhất khiến anh thấy hơi lo lắng là Vưu Tiềm.
Thể chất của anh ta khác với những người này, năng lực tăng thêm của anh ta là dạng bị động.
Nếu bị đánh tập thể thì rất có thể Vưu Tiềm sẽ gặp nguy hiểm.
Có điều, trước khi đi, lão Đường đã đặc biệt chiếu cố Vưu Tiềm, phái ba chiến sĩ có kinh nghiệm leo lên cùng một chiếc trực thăng với anh ta, cộng thêm anh đã cho Vưu Tiềm một khẩu súng lục để phòng thân, nếu vậy mà còn chết thì thực sự chẳng thể làm gì khác được nữa.
Về phần Hắc Nguyệt, mặc dù thể chất của cô ta chỉ gấp ba lần nhưng thuật cận chiến và khả năng sinh tồn đều vượt xa người bình thường, cộng thêm có năng lực đặc biệt là “Cường hóa”, cho dù vẫn chưa vận dụng nó một cách hoàn hảo nhưng ít nhất có thể tăng cường cho bản thân, giúp thể chất tăng gấp bội, đạt tới thể chất gấp sáu lần.
Nếu phối hợp thêm với thuật cận chiến của cô ta thì cho dù bị bảy tám người tiến hóa vây quanh cũng vẫn có thể thoát thân.
Khuyết điểm của cô ta không phải là sức mạnh mà là nhược điểm về tâm lý.
Tuy nhiên, kể từ khoảnh khắc cô ta đổi tên thành Hắc Nguyệt thì nhược điểm tâm lý của cô ta đang dần thu nhỏ lại.
Đợi tới khi cô ta hoàn toàn trở thành Hắc Nguyệt, Tử thần ngạo nghễ với đời, khiến vô số xác thối và quái vật run rẩy sẽ ra đời…
Còn Phạm Hương Ngữ...!Có lẽ nên lo lắng cho những người cùng ngồi một chiếc trực thăng với cô ta thì hơn, hy vọng họ sẽ không trở thành bữa trưa của cô ta…
Máy bay trực thăng đáp xuống nóc một tòa cao ốc.
Sau khi Lâm Siêu và mọi người lục tục nhảy xuống, máy bay trực thăng quay đầu bay về căn cứ địa bổ sung nhiên liệu.
Ngay khi máy bay trực thăng biến mất khỏi tầm mắt, 8 người kia lập tức bao vây Lâm Siêu, nở nụ cười đùa ác, nghiền ngẫm đánh giá Lâm Siêu.
“Ranh con, mày điên thật đấy, thành thật nói xem rốt cuộc tư lệnh Hứa phái mày gia nhập năng lực doanh nhằm mục đích gì?” Thanh niên cầm đầu mặc quân trang rằn ri kiêu căng ra mặt, vừa nhai kẹo cao su vừa sờ con dao quân dụng, nhìn Lâm Siêu bằng ánh mắt coi thường.
Lâm Siêu mỉm cười, nói: “Có lẽ Diêm Vương biết.”
Vù!
Anh bước một bước, bóng người bỗng biến mất, một giây sau, anh đột nhiên xuất hiện trước mặt thanh niên mặc quân trang như thể di chuyển chớp nhoáng, đưa tay bóp cổ họng đối phương.
Con ngươi của thanh niên mặc quân trang thu nhỏ lại, mặt mũi đầy kinh hãi: “Mày, mày… sao mày có thể!”
Rắc một tiếng, Lâm Siêu vặn nhẹ cổ tay bẻ ngang cổ họng đối phương, sau đó cầm thử con dao quân dụng của kẻ này áng chừng một chút, tiện tay vứt cái xác đi.
Cái xác văng ra ngoài như một túi vải rách, lăn vài vòng, chết không nhắm mắt, đôi mắt mở trợn trừng nhìn bầu trời màu tro tàn.
Lâm Siêu sờ con dao quân dụng, ánh mắt ánh lên đôi chút hung ác quét về phía 7 người còn lại.
“Không thể nào! Đinh Sơn đã uống thuốc cường hóa gen rồi, thể chất đã gấp 7 lần người bình thường, sao lại chết được, hơn nữa còn chẳng thể chống trả lại cái nào!”
“Quá mạnh, hắn không phải là con người!”
“Trốn thôi!”
Bảy người còn lại khó tin ra mặt, con cừu nhỏ trong suy nghĩ của họ bỗng biến thành một con hổ dữ, sự chênh lệch khổng lồ như vậy khiến sắc mặt bọn họ trắng bệch, hai chân như nhũn ra, cảm giác rùng mình giống như lần đầu tiên gặp xác thối sau khi tai họa xảy ra, tất cả mọi người gần như không cần suy nghĩ, xoay người chạy trối chết.
“Tăng cường tốc độ!”
“Hoạt hóa mạch điện!”
Hai người tiến hóa trong số này sử dụng năng lực đặc biệt để chạy trốn, tốc độ nhanh chừng gấp đôi so với những người khác.
Bọn họ không hy vọng bản thân có thể nhanh hơn Lâm Siêu nhưng… chỉ cần chạy nhanh hơn những người bên cạnh là được!
Bóng người Lâm Siêu lóe lên một cái như chiếc bóng rời rạc lướt qua bên cạnh những người tiến hóa đang chạy trốn, con dao quân dụng trên tay như thể những ngón tay thần chết đang chơi đàn dương cầm nhẹ nhàng mơn trớn cổ họng của nạn nhân.
Phựt phựt phựt...
Những vệt máu chói mắt phun ra từ cổ họng của họ, cơ thể họ vẫn tiếp tục bước thêm mấy bước nữa rồi mới mềm người ngã xuống.
Phựt! Phựt!
Hai người chạy nhanh nhất vẫn chưa chạy tới cửa sắt trên sân thượng đã bị Lâm Siêu đuổi kịp, nhẹ nhàng cướp đoạt tính mệnh.
Trong vòng chưa đầy 30 giây, trên mặt đất có thêm tám cái xác.
Lâm Siêu mới vừa dừng lại, bỗng cảm thấy ngực hơi nóng lên, anh nhíu nhẹ mày, cúi đầu vạch quần áo ra xem thì thấy ngay cây tiến hóa ở chỗ trái tim hơi phát sáng, mầm cây xanh mơn mởn như sống lại, mọc thêm được một chút.
Lâm Siêu sửng sốt.
Đúng lúc này, một đoạn ký hiệu thông tin tràn từ ngực vào trong đại não, được bộ não tự động phiên dịch, anh nhanh chóng hiểu được đại ý của đoạn ký hiệu thông tin này.
Cảm giác này giống như đầu óc bỗng lóe lên một ý tưởng, sau đó đột nhiên hiểu ra.
“Hạt gen? Năng lực hợp thành?”
Lâm Siêu hơi ngẩn ra, không ngờ tác dụng của cây tiến hóa lại phi phàm như vậy.
Dựa vào thông tin nó phản hồi về cho đại não thì tác dụng chính của nó là thu thập tiêu bản máu tươi của những người tiến hóa khác nhau, từ những mẫu máu này, nó phân tích ra được năng lực đặc biệt của người đó, sau đó hình thành hạt gen.
Khi hạt gen đạt tới một số lượng nhất định thì có thể hợp thành năng lực đặc biệt