“Anh Tăng, chỗ cách một trăm mét đằng trước có 3 con xác thối đang lang thang ở ngã rẽ, chúng ta có xử lý bọn chúng không?” Đồng tử của Trác Tình sáng lên màu đỏ nhạt, trong thị giác của cô ta, những bức tường và ô tô trên đường đều biến thành những đường cong giả lập, ba con xác thối đằng trước là ngọn lửa hình người màu đỏ đang thong thả du đãng.
Thị giác cảm ứng nhiệt cộng thêm thị giác phân giải, đây chính là năng lực đặc biệt của cô ta.
Thị giác cảm ứng nhiệt chỉ là hiệu quả phụ, thị giác chính là phân giải, đây là một loại sức mạnh của mắt có thể phân giải vật chất thành hạt cơ bản, chẳng qua ở giai đoạn cấp F hiện tại, mắt cô ta chỉ có thể nhìn thấu trạng thái cơ bản của những vật chất này, từ đó suy đoán ra thông tin về nhược điểm và các thông tin cơ bản, không thể tạo thành thương tổn phân giải mang tính thực chất.
Tăng Phong khẽ gật đầu, nói: “Đều là xác thối bình thường a?”
“Xác thối” là từ gần đây được lãnh đạo cấp cao trong căn cứ địa sử dụng để gọi những người bị nhiễm vi rút, được phổ biến và sử dụng trong quân đội.
“Ừm, không có xác thối cường hóa.” Trác Tình căn cứ vào thông tin cơ bản về xương cốt, cơ bắp của ba con xác thối để phân tích ra sức mạnh cụ thể của bọn chúng, cho ra câu trả lời chắc chắn.
“Diêu Chí, Chương Điền, hai người đi giải quyết đi.” Tăng Phong nói với hai thanh niên ở bên cạnh.
Hai người này cười ung dung, cầm dao quân dụng nhanh chóng xông về phía 3 con xác thối đó.
Đối với họ thì 3 con xác thối bình thường chỉ là rau khai vị.
“Trác Tình, xem thử xem gã người mới đó có ở gần đây hay không.
Tôi nhớ máy bay trực thăng của thằng đó đáp xuống ở gần khu này.
Tới tận giờ mà nhóm Lục Quý vẫn chưa có liên lạc gì, có lẽ đã gặp chuyện bất trắc rồi.
Có lẽ thể chất của thằng đó không chỉ gấp 8 mà có khả năng là gấp 10!” Tăng Phong nghiêm giọng.
Trác Tình thầm giật mình, nói: “Không thể nào, thể chất gấp mười? Thế thì phải uống bao nhiêu thuốc cường hóa gen chứ? Cho dù là thể chất gấp mười thì với thân thủ và năng lực của 8 người họ chắc cũng phải giết được anh ta chứ.
Hơn nữa, Lục Quý có mang theo súng lục, cho dù thể chất gấp 10 cũng không thể nhanh hơn đạn được.”
“Gã người mới đó có vấn đề, tôi nghi ngờ anh ta vẫn còn quân át chủ bài khác.
Kể từ lúc anh ta leo lên máy bay trực thăng, tôi đã thấy không ổn rồi.
Anh ta quá bình tĩnh.
Rõ ràng anh ta đã nhìn thấy nhóm Lục Quý nhưng vẫn không hề bối rối chút nào, cô không thấy lạ à?” Ánh mắt lạnh lùng sắc bén của Tăng Phong nhìn chằm chằm cô ta.
Trác Tình ngẩn ra, trong lòng nảy sinh đôi chút dự cảm chẳng lành, cô ta gật đầu nói: “Tôi biết rồi, vậy tôi sẽ vận dụng công suất cảm ứng lớn nhất.”
“Không cần.” Đúng lúc này, một giọng nói nhẹ nhàng vang lên sau lưng hai người.
Đồng tử của Tăng Phong bất ngờ thu nhỏ lại, giật mình nhảy về phía trước, nới rộng khoảng cách, sau đó mới quay đầu lại nhìn.
Một thanh niên mặc áo màu đen, quần lính ngụy trang, đi ủng chiến, cầm trên tay một con dao quân dụng dính máu, bình tĩnh nhìn bọn họ.
“Là mày!” Tăng Phong biến sắc, đây chính là gã người mới mà vừa rồi anh ta định tìm.
Sắc mặt Trác Tình hoàn toàn thay đổi.
Cô ta là người tiến hóa hệ nhận biết, có cảm ứng nhạy cảm nhưng không hề phát giác ra người này làm thế nào xuất hiện sau lưng mình, không hề có một chút tiếng động hay hơi thở, thực sự chẳng khác nào một hồn ma không có sự sống!
“Trên người anh có máy truyền tin không?” Lâm Siêu nhìn Tăng Phong đầy hứng thúc, anh không ngờ chấm xanh lá xuất hiện trong bản đồ toàn cảnh trong đầu mình lại chính là bọn họ, thật đúng là oan gia ngõ hẹp.
Sắc mặt Tăng Phong rất khó coi: “Chắc chắn thể chất của mày không chỉ gấp 10 lần.
Nếu không tao đã phát hiện ra mày rồi, rốt cuộc… mày là ai? Tư lệnh Hứa không thể bồi dưỡng ra loại đáng sợ như mày được!”
Lâm Siêu nhẹ nhàng cười một tiếng, nói: “Vì sao ai sắp chết cũng có rõ nhiều câu hỏi vậy nhỉ?”
“Vậy à?” Tăng Phong bỗng rút cây súng lục từ sau lưng ra, mặt mày hung dữ, cười gằn, nói: “Mày sai rồi, người chết là mày!” Nói rồi lạnh lùng bóp cò súng!
Đoàng đoàng đoàng...
Đạn phóng đi nhưng không hề có tiếng đạn bắn xuyên qua máu thịt như tưởng tượng, trái lại, chỉ có vài tiếng leng keng của kim loại va vào nhau.
Tăng Phong và Trác Tình giật mình, con ngươi lập tức nở rộng, khóe mắt như sắp sửa rách ra, họ không tin nổi nhìn cảnh tượng trước mắt, sau lưng người đàn ông đó…
Mọc ra một cặp cánh chim màu đen!
Cánh chim màu đen dày nặng, rộng lớn bao trọn toàn thân Lâm Siêu, đạn bắn trúng lông vũ của cánh rồng