Quái vật?
Nghe được lời của lính trinh sát, ất cả mọi người đều là ngẩn ra.
Ở chung quanh căn cứ, lúc nào cũng có quân đội tuần tra, hơn nữa còn có lục quân trinh sát.
Nếu như đụng phải quái vật lớn thì cũng dụ nó đi hoặc là giết chết trước khi quái vật đến gần căn cứ rồi.
Căn bản không có uy hiếp gì.
"Không dụ được đi sao?" Tư lệnh Hứa nhìn biểu cảm của lính trinh sát, lập tức ý thức tình huống ở chiến tuyến, trầm thấp dò hỏi.
Sắc mặt lính trinh sát tái nhợt nói: “Tư lệnh, hai con quái vật kia khác những quái vật khác.
Bọn chúng quá lớn, xe tăng, đại bác căn bản không gây ra quá nhiều sát thương.
Hơn nữa cũng đã thử tất cả các cách cũng không cách nào dụ chúng đi.
Dường như bọn chúng ấn định căn cứ của chúng ta mà phi thẳng đến.”
Mặt tư lệnh Hứa hơi biến sắc, trong giây lát nghĩ đến cái gì đó, ông ta tự lẩm bẩm: "Đây chính là đại lễ mà ông dâng lên cho tôi sao..." Sau một hồi yên lặng, ông ta bỗng nhiên ngẩng đầu lên, cơ thể già nua tỏa ra khí thễ mãnh liệt giống như thần tướng chỉ huy thiên quân, nét mặt nghiêm túc, nói: "Tất cả mọi người nghe lệnh, lập tức tiến về chiến tuyến phía trước, bảo vệ căn cứ, những ngành khác tạm gác lại công vụ, toàn lực phối hợp với quân đội!"
Âm thanh già cỗi như sấm vang trời, vang vọng giữa quảng trường.
“Vâng.”
Tất cả mọi người lớn tiếng đáp lại.
Trong mắt Lâm Siêu lộ ra một tia suy tư.
Hiện tại, quái vật coi như đã tiến hóa đến cấp bậc hoàng kim cự ngạc đó, chỉ số thông minh cùng lắm là bằng đứa trẻ sáu bảy tuổi.
Với thủ đoạn của quân đội rất dễ dàng có thể dùng đại bác hoặc là xác thối để dụ chúng đi.
Nhưng mà bọn chúng tựa hồ nhận định căn cứ.
Chẳng lẽ...!Là trong căn cứ tụ tập quá nhiều người, mùi quá dễ thấy?
Hay là trong căn cứ có món đồ gì hấp dẫn bọn chúng?
Lâm Siêu trầm tư một hồi, quyết định trước đi xem trước rồi nói sau.
Tất cả các chức vị cấp cao trong quảng trường đều nhanh chóng rời đi, bận bịu làm công việc của mình.
Sở Sơn Hà dẫn sĩ quan Tiểu Tống đến, nét mặt ngưng trọng nói: “Chúng ta đi xem xem, tôi cảm thấy hai con quái vật này không đơn giản.”
Lâm Siêu khẽ gật đầu.
Ba người ngồi trên một chiếc xe quân đội màu xanh lá, nhanh chóng đi về phía bên ngoài trụ sở.
Xi măng cốt thép hỗn hợp tạo thành tường đã xây xong, hàng rào bằng tre trúc, cây cối chằng chịt ở bên ngoài bức tường xi măng đã bị dỡ bỏ vì sợ xác thối hay quái vật loại nhỏ nào đó leo lên.
Tường thành hùng vĩ cao mười mấy thước, giống như tường sắt sừng sững bao quanh toàn bộ căn cứ.
Ba người Lâm Siêu leo lên cầu thang phía sau tường thành, bước mấy bước đã lên đến trên mặt thành, dõi mắt nhìn ra xa, bên ngoài trụ sở là một mảnh đất bằng phẳng.
Ở trên đất bằng có rất nhiều tòa cao ốc bị phá hủy, chỉ còn lại giữ lại lõm sâu nền móng, phóng tầm mắt có thể nhìn được đến khoảng hơn mười mấy dặm.
Sở Sơn Hà mang ống nhòm nhìn ra xa.
Lâm Siêu thì hơi hơi nheo mắt, ánh nắng ấm giữa mùa đông chiếu xuống, chỉ thấy ở cuối mảnh đất bằng phẳng trắng như tuyết có hai chấm đen nhỏ đang nhanh chóng áp sát.
Mấy phút sau, chấm đen dần dần rõ ràng.
Con người Lâm Siêu co rút lại, bất ngờ là hai con quái vật này đều là hai con rắn cực kì lớn.
Dựa vào mắt thường, Lâm Siêu đại khái có thể phân tích được thể tích của hai con mãng xà này.
Trong đó có một con thể tích hơi nhỏ, chiều dài khoảng chừng sáu mươi thước, đường kính cơ thể khoảng hơn năm thước.
Con còn lại thể tích cực lớn, chiều dài khoảng chừng tám mươi thước, đường kính cơ thể dường như đạt tới bảy mươi thước.
Lâm Siêu nhẹ nhàng hít một hơi sâu, khó trách xe tăng và đại bác của quân đội đều không có cách nào làm thương nó.
Hai con quái vật này dường như ngang tầm với hoàng kim cự ngạc.
Đừng nói là trong kho chỉ có xe tăng cấp D, cho dù có đại bác cấp B cũng không thể nổ chết hoàng kim cự ngạc.
Muốn giết chết hai con rắn này, trừ phi có được vật phẩm cường đại hoặc là lợi dụng bom nguyên tử, hơn nữa còn phải với một số lượng rất lớn mới được.
Nhưng cứ cho là vật thì căn cứ cũng không thể may mắn thoát được, cũng sẽ bị bom nguyên tử ảnh hưởng.
Hơn nữa, binh lính và dân chạy nạn cũng sẽ bị nhiễm xạ, sức khỏe cũng bị ảnh hưởng nghiêm trọng, hoặc là chết.
Sở Sơn Hà dùng ốm nhòm cũng nhìn thấy việc này, mặt anh ta kinh hãi, khóe mắt co giật, thất thần nói: “Sao có thể như thế, quái vật đáng sợ như vậy sao lại xuất hiện, quá mức bình thường…”
Lâm Siêu chau mày, nói: "Tường thành căn bản không đỡ được, mau điều động vũ khí quân sự nặng tới, trĩ hoãn bọn chúng trước.
Dồn toàn bộ chấn đầu ở bên ngoài trụ sở.
Một khi để bọn chúng đến gần tường thành, tổn thất sẽ rất rất lớn.”
Sở Sơn Hà kịp phản ứng, dùng sức gật đầu nói: "Tôi biết rồi, Tiểu Tống, cậu mau thông báo cho người của các bộ phận đem vũ khí hạng nặng tới.
Ngoài ra chuẩn bị thêm một chút khói thôi miên và đạn gây mê.”
"Vâng." Sĩ quan Tiểu Tống không nói hai lời, lập tức rời đi làm việc.
Lâm Siêu hơi suy tư chốc lát, nói: "Tôi đến kho quốc gia tìm vài món vũ khí, anh ở đây trì hoãn trước, chờ tôi trở lại."
"Vũ khí?" Sở Sơn Hà ngẩn ra, vội vàng nói: "Trong kho quốc giá chỉ có vũ khí lạnh để lại trong cổ mộ, cùng với những vật chất kim loại hiếm được phát hiện, căn bản không thể sử dụng cùng vũ khí nóng, anh…”
"Anh trì hoãn ở đây là được." Lâm Siêu không có lãng phí lời, sau khi để lại một câu nói, trực tiếp