“Chắc hẳn mọi người đều biết, giữa cơn bão siêu vi ở đây, phần lớn đều là người có sức đề kháng yếu, tất cả đều bị vi khuẩn xâm nhập, biến thành quái vật ăn thịt người.
Chúng chính là xác thối.” Ánh mắt Tư lệnh Hứa đảo quanh hội trường, trên mặt lộ ra nụ cười, nói: “Có điều, ở đây lại có rất ít người có thể kích thích tiềm năng trong cơ thể, có năng lực phi thường, thính giác, thị giác cùng với những giác quan khác đều đạt đến giới hạn cực độ siêu cấp của nhân loại.”
“Đó chính là người tiến hóa.”
Tất cả mọi người đều nghiêm túc lắng nghe, chuyện liên quan tới người tiến hóa, trong căn cứ đã sớm lưu truyền ra ngoài, bao gồm cả những người tị nạn đều biết có một nhóm người mạnh mẽ như vậy.
“Mà bây giờ…”
Trên mặt Tư lệnh Hứa mang theo nụ cười, âm thanh vang thêm mấy phần, nói: “Viện nghiên cứu khoa học đã nghiên cứu ra một thứ được đặt tên là nhiên liệu tiến hóa, có thể khiến cho bất kì người bình thường nào cũng biến thành người tiến hóa.”
Xì xầm.
Rất cả dân chạy nạn cùng binh lính đều xôn xao, nhìn tư lệnh đầy khó tin.
Những ngày qua, mấy chữ mà bọn họ nghe được nhiều nhất là “chính là”.
Liên quan đến doanh trại thứ năm, quân doanh cấp S đã bị phong truyền trong căn cứ, truyền rằng vô cùng thần kỳ, nhất định chính là siêu nhân không gì là không thể.
Mỗi người bọn họ đều mong mỏi có một lực lượng như vậy, hàm ý này rất có khả năng thực hiện hơn nữa còn rất thú vị.
Tất cả những những sĩ quan cấp Tá, tướng quân, cùng với nhân viên nghiên cứu khoa học đã từng là thuộc hạ thuộc phe phái của Hà tư lệnh đều im lặng không nói lời nào bởi vì họ đã sớm biết điều này.
Hơn nữa, chính bởi vì vật này mà bị dụ dỗ đầu hàng, đương nhiên là sẽ không có bất kì chút ngạc nhiên nào.
Tư lệnh Hứa khẽ mỉm cười nói: “Vậy này có thể phổ cập trong phạm vi toàn bộ căn cứ, ở trong quân đội, bất kì người nào có chiến công nhất định đều có thể xin để trở thành người tiến hóa.
Ngoài ra, những người trong ngành có yêu cầu tương ứng, chỉ cần chi tiền, căn cứ nhất định sẽ hồi báo mọi người.”
Nghe vậy, tất cả mọi người trong căn cứ đều hưng phấn.
Ở trong căn cứ có rất nhiều ngành, ngoại trừ quân đội ở bên ngoài thì còn có nhân viên nghiên cứu khoa học, nhân viên làm việc ở khu sinh hoạt và bộ phận bảo vệ, vân vân…
Đâu có ai không muốn trở thành người tiến hóa?
Tư lệnh Hứa mỉm cười nói: “Sau đây, chúng ta xin mời người đã cống hiến “nhiên liệu tiến hóa”, đồng chí Lâm Siêu lên bục.”
Trên quảng trường một mảnh an tĩnh, tất cả mọi người đều nín thở, tràn đầy tò mò.
Ánh mắt Tư lệnh Hứa đồng ý, Lâm Siêu khẽ gật đầu, bước lên đài diễn giảng, đứng bên cạnh Tư lệnh Hứa, nét mặt bình tĩnh, không có nửa phần lo lắng.
"Là anh ta!"
"Quả nhiên là anh ta, tôi nói rồi, làm sao mà lại được quần áo của Viện phó.”
"Lão Thiên, người phát hiện ra nhiên liệu tiến hóa, sao lại trẻ tuổi như vậy, hình như cậu ta không phải nhân viên của viện nghiên cứu khoa học thì phải.”
Toàn bộ hội trường đều bàn luận sôi nổi, tò mò đánh giá Lâm Siêu, một phần trong đó người của Hà phái, ánh mắt nhìn Lâm Siêu đầy ác ý, bọn họ biết tài liệu về người này, là một ma mới trong quân doanh cấp S.
Không ngờ rằng một con kiến nhỏ nhoi như vậy lại phá vỡ căn cứ cứng ngắc trong tay hai đại tư lệnh, còn khiến cho Hà tư lệnh mà bọn họ thần phục hoàn toàn bại trận.
Mặc dù bọn họ bị kêu gọi đầu hàng, nhưng bọn họ biết, nhưng nhiều lắm cũng chỉ có thể làm theo giao ước, trở thành người tiến hóa.
Sau này, muốn tiếp tục làm việc trong căn cứ, tiếp tục đảm nhiệm những vị trí cấp cao là không thể nào, dần dần bị đẩy ra biên giới, tuyệt đối không thể thoải mái như lúc làm thủ hạ của Hà tư lệnh.
Mà tất cả những chuyện này đều là do đám người mới đáng chết này gây nên.
Lâm Siêu nhìn Tư lệnh Hứa, đây là lần đầu tiên anh nhìn ông ta, hơn nữa còn ở khoảng cách gần như vậy.
Người này nắm giữ chức vị cao từ trước, bây giờ lại là người năm giữ căn cứ, trên người toát ra vẻ thân thiện, tràn đầy lòng tốt với anh.
“Lâm Siêu, ta ở đây thay mặt cho tất cả những người trong khổ nạn, bày tỏ lòng kính trọng với anh.” Tư lệnh Hứa nâng bàn tay gầy guộc lên, cung kính với Lâm Siêu, vẻ mặt nghiêm túc.
Sắc mặt Lâm Siêu nghiêm lại, đáp lễ nói: "Đây là việc tôi nên làm.”
Trên mặt Tư lệnh Hứa lộ ra nụ cười, buông tay xuống rồi nói: “Đồng chí Lâm Siêu, tôi trao tặng cho anh chức vụ Viện phó vinh dự của viện nghiên cứu khoa học, cùng với chức vụ Đại tướng trong quân đội.
Hi vọng sau này, anh có thể tiếp tục có những cống hiến kiệt xuất cho nhân loại, anh có bằng lòng tiếp nhận không?”
“Đồng ý.” Lâm Siêu dơ tay lên cung kính.
Tư lệnh Hứa mỉm cười nói: “Rất tốt, đi xuống đi."
Lâm Siêu gật đầu, đi xuống phía dưới đài phát biểu.
Tư lệnh Hứa nhìn xung quanh hội trường, cất cao giọng nói: “Lâm Siêu, năm nay mười chín tuổi, anh hùng thiếu niên xuất chúng.
Anh không những có trí tuệ siêu phàm mà còn từng cứu sống Sở Sơn Hà trong lúc hoạn nạn, vì nhân loại cứu một mãnh tướng.
Ngoài ra, xếp hạng nhất trong kì khảo hạch thực chiến của quân doanh cấp S, giết chết sáu ngàn tám trăm xác thối, công lao cực kì lớn.”
“Hy vọng tất cả mọi người đều có thể học tập tướng quân Lâm Siêu, chúng là đều là thành viên của loài người, người thân, bạn bè của chúng ta đều ở trong căn cứ này, quyết bảo vệ căn cứ… tiêu diệt hết tất cả xác thối.”
Mấy chữ cuối cùng giống như chùy nặng, kích động lòng người.
Tất cả binh lính, dân chạy nạn nghe được đều nhiệt huyết sôi trào.
Trong đám người, mấy người Vưu Tiềm, Hắc Nguyệt, Phạm Hương Ngữ đứng cạnh nhau, Vưu Tiềm lẩm bẩm: “Sao lại không bổ nhiệm chúng ta một chức vụ, tôi không muốn là tướng quân gì đó, sĩ quan cấp tá cũng được mà.”
Hắc Nguyệt tức giận