Thanh Nguyệt bắt đầu ngưng tụ những đoạn băng nhậm phóng về phía tang thi nhưng cô không ngốc sẽ làm chúng chết để được lợi cho mấy con còn lại.
Tang thi hệ hoả lập tức phóng hoà cầu cản công kích của cô nhưng cô đã là dị năng giả cấp 6 rồi nên lửa của nó làm sao cảng được băng nhậm của cô.
Vai con tang thi đó lập tức bị viên thành vài lỗ.
Ba con tang thi còn lại liên tục né tránh mà không công kích làm Thanh Nguyệt phải gia tăng độ khó, cô phóng càng lúc càng nhiều băng nhậm và tất nhiên ba con tang thi đó không còn dễ dàng tránh thoát như trước nữa.
Một con đang tránh né bị ăn một đoạn băng nhậm của Thanh Nguyệt ghim ngay chân không thể nhảy lung tung được nữa.
Nhưng con tang thi đó không nằm yên một chỗ không phản kháng như con tang thi hệ hoả kia mà trực tiếp kéo rơi cái chân của mình.
Tuy chỉ còn một chân nhưng tốc độ của nó không thay đổi chút nào.
Không lẽ ba con này vẫn chưa biết sử dụng dị năng hay chỉ đơn giản dị năng của chúng là tốc độ?
Thanh Nguyệt muốn chứng minh suy nghĩ của mình nên tiếp tục phóng băng nhậm về phía ba con tang thi đang nhảy nhót né tránh kia.
Bên đây cầu Tử Hoàng có lẽ cũng đã tìm ra đáp án nên lập tức kêu gọi những thổ hệ dị năng bắt đầu công cuộc bồi đất cây cầu.
Những thổ hệ dị năng chạm bàn tay của mình xuống đất, ngay lập tứng khu đất phía dưới chân càu bị vơi đi một ít và bắt đầu di chuyển lên cây cầu.
Vì cây cầu này có tới 6 làng xe chạy nên nó vô cùng lớn, để sau này khi về không bị cảng trở nên bọn họ chịu khó bồ đất xây lại luôn cả đọan cầu này.
Bên đây Thanh Nguyệt đùa giỡn với bọn chúng thì lũ tang thi cấp ba bị gọi tới làm cảng trở không ít đến việc tans công của cô.
Không còn cách nào khác Thanh Nguyệt đành xả một lượng lớn nước xuống phía dưới.
Nước không có sự không kích gì cả nên đám tang thi cấp 3 vẫn kêu gào phía dưới còn ba con tang thi cấp 4 bị thương tích đầy mình thì không chạy nữa mà đứng yên ngước nhìn Thanh Nguyệt xem cô đây là tính làm trò gì.
Từ trên cao nhìn xuống cô mỉm cười tà ác nhìn bọn chúng, bàn tay bắt đầu điều khiển để nước trên người tang thi bắt đầu ngưng tụ và kết băng.
Ba con tang thi kia thấy có chuyện không ổn định chạy trốn nhưng lần này cô không nương tay thăm dò thực lực chúng nữa vì biết chắc chúng thật không có hoặc không biết sử dụng dị năng rồi.
Từng đoạn băng nhậm đưỡ phóng tới ghim sâu vào người bọn chúng.
Ở tay, ở chân, khắp người đều bị ghim lại dính chặt dưới đất không thể nhúc nhích.
Ở bên kia cầu Tử Hoàng nhìn thấy cô đã giải quyết xong lũ tang thi trực tiếp đạp gió đi qua để những người kia tiếp tục xây cầu.
“Bọn chúng không có dị năng”
“Em nhìn kỹ lại con tang thi cụt chân đi”
Thanh Nguyệt theo lời nói của Tử Hoàng nhìn vào chỗ chân bị cụt của tang thi lúc nãy thì thấy nó bằng mắt thường đạt mọc trở ra, nó xảy ra rất chậm mà cô phải nhìn một lúc mới thấy được.
“Con tang thi này có khả năng bất tử?”
Thanh Nguyệt khiếp sợ nhìn tang thi kia, nó làm cô nhớ đến kiếp trước có một con tang thi