Phạm Khải Minh dường như không ngờ Phong Tri Ý đột nhiên ra tay, anh ta không biết phản ứng như thế nào:"À! Cái này! "Chính Hạ Mai cũng bị thái độ nghiêm túc của cô làm cho kinh hãi một chút, lập tức thẹn quá hóa giận:"Cô dám?!”Phong Tri Ý không phản ứng với cô ta, mà làm mặt nghiêm túc hỏi đám người Phạm Khải Minh:"Mọi người đều nghe thấy, ngày mai sau khi tôi báo công an, có thể làm chứng cho tôi không?”Nói xong cô hơi dừng lại:"Yên tâm, tiền và phiếu của tôi có được tuyệt đối trong sạch.
”“Hôm trước sau khi tôi được đưa điểm thanh niên trí thức thì tỉnh lại, phát hiện bệnh tình của mình nặng thêm, lúc đó tất cả mọi người đều bận rộn trên mặt đất, nên tôi liền cố gắng tự mình đi đến thị trấn.
”Phong Tri Ý nói tới đây, ngữ khí hơi cúi đầu giải thích vì sao nguyên thân trước đó thoạt nhìn có vẻ lẻ loi hiu quạnh:"Tôi xuống nông thôn chen chúc đã cùng gia đình nháo mâu thuẫn, cho nên giận dỗi không liên lạc với gia đình.
”"Hôm trước sau khi đến thị trấn, tôi tìm người thân nhà tôi mượn tiền gọi điện thoại cho gia đình, sau đó trong nhà tôi liền bảo thân thích cho tôi vay trước một khoản tiền phiếu, rồi người nhà tôi gửi qua thì trả lại.
"Nhân lúc này, cô cũng đem nguyên nhân thân thể đột nhiên chuyển biến tốt lên nói rõ ràng.
"Tôi từ trong bụng mẹ đã không dưỡng tốt, lại sinh non, vẫn luôn yếu ớt, cần phải luôn