Giọng điệu xin lỗi của cô ta không cam lòng, một chút thành ý cũng không có, cho nên Phong Tri Ý không lên tiếng.
Thấy vậy, Phạm Khải Minh nhẹ nhàng mềm giọng khuyên Phong Tri Ý:"Chúng ta đều là thanh niên trí thức, sau này còn phải sớm chiều chung sống, cũng không nên náo loạn quá khó coi, để tránh cho người trong đại đội chê cười những thanh niên trí thức chúng ta không đoàn kết.
”Dù sao trong thời điểm này, báo công an là chuyện đâm thủng trời.
Xã viên mà nhìn thấy công an đến, chắc chắn sẽ cho rằng họ đã phạm phải một chuyện gì đó lớn lắm.
Đến lúc đó, không biết sẽ truyền ra lời đồn nhảm như thế nào về điểm thanh niên trí thức bọn họ.
Phong Tri Ý vẻ mặt tức giận, tủi thân không nói gì.
Phạm Khải Minh đành phải mềm giọng hơn một chút:"Tất cả mọi người mới tới nơi này một tháng, không quen biết nhau nên có hiểu lầm cũng là khó tránh khỏi.
”“Lần này tôi sẽ phạt cô ấy nấu cơm cho cô một tháng, đến phiên cô nấu cơm thì cô không cần phải làm.
Cô bỏ qua cho cô ấy một lần, được chứ?”Phong Tri Ý còn chưa nói gì, Hạ Mai đã không phục gào lên:"Dựa vào cái gì chứ! Tôi thuận miệng nói có một câu, cũng không làm gì cô ta? Sao lại phạt tôi?”Phạm Khải Minh quay đầu lại trừng mắt nhìn cô ta:"Nói sai không cần phải chịu trách nhiệm sao?! Nếu cô không muốn bị trừng phạt, thì để công an định cho cô tội vu khống vào ngày mai đi! Tất cả chúng