Tòa nhà King group tựa như một người khổng lồ đứng sừng sững giữa trung tâm thành phố B náo nhiệt, vội vã. Chỉ riêng về mặt hình thức, thiết kế cao tầng xa hoa 4 mặt đường cũng đủ lấn át các doanh nghiệp hùng mạnh khác. King group tựa như một đế quốc thương nghiệp thu nhỏ và Nguyễn Đức Khải chính là vị vua nắm quyền sát sinh trong vương quốc của mình, hô mưa gọi gió ngay cả giới chính trị cũng phải e dè. Chính vì vậy, mỗi ngày không ít người đến tập đoàn King group làm việc ngoài đãi ngộ và danh tiếng công ty ra, còn vì nguyện vọng gặp mặt vị quân vương trong truyền thuyết.
Trong sảnh lớn của tòa nhà, hai lễ tân nhân lúc chưa vào giờ làm bàn chuyện náo nhiệt cùng vài nhân viên đến sớm khác.
“Các cô xem tin tức rồi phải không? Đúng là không ngờ thật, mới cách đây vài ngày ầm ĩ đòi gặp tổng giám đốc cho bằng được, vậy mà hôm nay nói mất là mất”, nhân viên lễ tân mặt đồng phục công sở không khỏi cảm thán.
Một cô gái thực tập sinh mặc áo sơ mi trắng quần tây đen, đeo đôi kính gọng to che mất nửa khuôn mặt vừa đẩy gọng kính vừa nói: “Cô nói đến ca sĩ Trịnh Thu Hương hả?”
Nhân viên lễ tân gật đầu: “Chứ còn ai vào đây nữa! Mặc dù cô ta hống hách thật nhưng mạng người không phải là chuyện nhỏ. Người như cô ta nói tự sát còn lâu tôi mới tin, ngày nào cảnh sát chưa bắt được hung thủ dân thường như chúng ta càng bất an ngày đó!”
Nam lễ tân mặc vest đen nghe tới đây tỏ vẻ ngạc nhiên, quay sang châm chọc: “Ai dô, không phải cô không ưa gì mấy người dây dưa với tổng giám đốc sao? Cô ta chết người vui nhất là cô mới đúng chứ!”
Đối phương định phản bác, nữ thực tập sinh đã tranh nói trước: “Anh nói không đúng rồi, tổng giám đốc là tín ngưỡng của nữ giới chúng tôi. Một khi có người dây dưa với anh ấy chẳng khác nào trở thành kẻ thù không đội trời chung với toàn bộ nhân viên nữ tập đoàn chúng ta, không riêng gì cô ấy đâu.”
Nữ lễ tân đồng tình lên tiếng: “Phải đấy! Người giỏi như tổng giám đốc muốn ngoại hình có ngoại hình, muốn năng lực có năng lực, chúng ta chỉ cần ngắm nhìn từ xa là đủ rồi. Mỗi lần nhìn anh ấy đi ngang qua tôi còn đứng không vững đó chứ, không biết người phụ nữ như thế nào mới chiếm được trái tim của tổng giám đốc đây.”
Không biết ai trong số đó vội để tay lên