Cố Long mang Bảo Bối đến thuê một căn phòng tại khách sạn cao cấp ở biển.
Hắn rút chứng minh thư ra đưa cho lễ tân, sau đó rất dứt khoát nói.
"Cho tôi thuê phòng đắt nhất ở đây một đêm.
Chỉ cần một phòng thôi là đủ"
Lễ tân nhìn nam nhân đẹp trai ở trước mặt, một tay của hắn còn đang nắm chặt lấy bàn tay của một chàng trai dễ thương khác đi bên cạnh.
Nhìn hai người nắm tay nhau, lễ tân hiểu lầm còn tưởng bọn họ muốn cuồng nhiệt với nhau trên giường một đêm nên mỉm cười lịch sự gật đầu đồng ý.
Sau một loạt thao tác nhanh gọn, Cố Long cũng nhận được thẻ phòng.
Tiểu Bảo Bối ngoan ngoãn đi theo hắn vào thang máy, cậu vụng về vò vò góc áo nói.
"Anh...anh cả mà biết được chuyện Bảo Bối đi với anh sẽ đánh đòn em mất"
Cố Long nắm chặt tay Bảo Bối, nhìn cửa thang máy đã đóng lại.
Hắn làm ra vẻ mặt tội nghiệp thề thốt.
"Anh thề anh không làm gì đâu, chúng ta chỉ ngủ một đêm rồi về.
Anh không nói, em không nói anh cả sẽ không biết"
Mà Cố Long tin chắc dù Chính Lâm có biết việc này cũng sẽ không làm gì quá đáng.
Vì dù sao hắn cũng đã nói trước với đám người nhà họ Tiểu.
Những khách sạn nằm cạnh biển thường có giá rất đắt đỏ, giá trị càng cao càng sang trọng.
Căn phòng Cố Long đặt là căn phòng đắt nhất, bên trong có một chiếc giường lớn, nội thất đầy đủ, mọi thứ đều rất tốt.
Tiểu Bảo Bối ôm cái cặp nhỏ vào lòng, bàn tay để vào trong điện thoại lục lọi một hồi rồi theo thói quen gọi điện cho anh hai thông báo mình sẽ qua đêm, sáng mai cậu lại về.
Anh hai nghe vậy thì thương em trai ngốc muốn đi đón cậu về, nào ngờ Từ Khánh đã giật điện thoại dặn dò.
"Bé ngốc! Nghe lời anh Khánh, nếu em cảm thấy sợ hãi Cố Long thì cứ đá vào hạ bộ của hắn."
Từ Khánh dứt khoát dặn dò một câu rồi tắt máy, đừng hỏi vì sao cậu không lo cho Bảo Bối.
Mà là hãy hỏi Cố Long có thể chịu được bao nhiêu vết cắn hay cú đá của Bảo Bối.
Bình thường ở nhà, cậu hay cắn nhau với Tôn Đặng Dương để giành thức ăn cho nên tuyệt đỉnh công phu của Bảo Bối chính là cắn lộn đó...
Cố Long thay đồ nhờ khách sạn giặt giúp, bản thân mình lại chui vào phòng tắm tẩy rửa đi những nơi trên cơ thể bị dính cát.
Đến lúc hắn đi ra thì trên người vẫn còn đọng nước, bản thân lại mặc áo choàng tắm của khách sạn, bên trong chỉ mặc duy nhất cái qu.ần lót.
Không biết là do hắn tắm quá lâu, hay do Bảo Bối đi chơi quá mệt, hoặc có thể là cậu tin tưởng biết hắn sẽ không giở trò với mình mà đã nằm trên giường, hai tay ôm cái cặp nhỏ vào