Chúng Thanh Phong vừa mang bánh đa kê lên xe, Trương Mỹ Vân lập tức phát hiện ra tâm trạng anh rất vui vẻ.
Cô quay sang nhìn anh hỏi.
"Vừa rồi anh và bác bán hàng nói chuyện gì với nhau mà anh vui thế?"
Sau khi Chúng Thanh Phong kể cho Trương Mỹ Vân và Võ Quế Sơn nghe về quan điểm nhân sinh của ông bác bán xôi ngô và bánh đa kê, cả hai người cùng lặng đi.
"Hai người nghĩ thế nào về quan điểm đó?"
Chúng Thanh Phong hết nhìn Trương Mỹ Vân lại nhìn Võ Quế Sơn qua gương chiếu hậu.
"Vài người ôm giấc mộng giàu sang, vài người ôm giấc mộng bình yên"
Võ Quế Sơn hát lên mấy câu trong bài hát Nhiều người ôm giấc mơ của Lê Cát Trọng Lý.
"Anh Sơn muốn bình yên hay giàu sang? Hay muốn cả hai?"
Trương Mỹ Vân hỏi.
"Anh cần an trú, anh cần yêu thương"
Nghe câu trả lời của Võ Quế Sơn, cả Chúng Thanh Phong và Trương Mỹ Vân cùng bật cười.
"Mỹ Vân thì sao?"
Trương Mỹ Vân ngớ người trước câu hỏi bất ngờ của Chúng Thanh Phong.
"Em ấy à? Trước đây em có ước mơ sau này sẽ có một ngôi nhà bão dừng sau cánh cửa"
"Bây giờ thì sao?"
Võ Quế Sơn quay xuống nhìn Trương Mỹ Vân với ánh mắt tò mò.
"Em ước có thể kiếm đủ tiền để mua một cái trang trại.
Sau đó về quê nuôi cá và trồng thêm rau"
"Chung quy lại là em vẫn thích cuộc sống bình yên"
Chúng Thanh Phong chốt lại.
"Có thể vì em là một cô gái tầm thường, không có gì xuất chúng nên không đủ năng lực để đối phó với những bão giông trong cuộc đời.
Vì vậy nên mơ ước của em cũng chỉ nhỏ bé như vậy thôi"
Trương Mỹ Vân nói một cách đầy khiêm tốn.
Nhưng thái độ đó của Trương Mỹ Vân khiến Chúng Thanh Phong không hài lòng.
Có những điều dù biết đó là sự thật mười mươi nhưng vẫn không nên nói ra thì sẽ tốt hơn.
Mặc dù Mỹ Vân biết Chúng Thanh Phong chọn cô làm mẹ của con anh đương nhiên là phải có lý do của anh.
Nhưng anh có thể giữ điều đó ở trong lòng.
"Đương nhiên những