Chúng Thanh Phong hỏi ngược lại: "vậy theo em tại sao anh phải nghĩ chúng phức tạp lên?"
Cô nói nhỏ dân: "Vì bản chất cuộc đời này vốn vô cùng phức tạp."
Trương Mỹ Vân cảm thấy cuộc đời mình chính là những ngày tháng rối ren, phức tạp.
Cuộc sống gia đình phức tạp, chuyện tình cảm cá nhân phức tạp, tới công việc cũng phức tạp luôn.
Ban đầu khi mới đi làm, Trương Mỹ Vân nghĩ chỉ cần nỗ lực hết sức hoàn thành tốt công việc của mình là được.
Thế nhưng ngày nào tới công ty cô cũng nghe loáng thoáng người này bàn tán về người kia, nói xấu người nọ.
Chốn công sở chỉ khoảng 300 người mà đã đầy rẫy chuyện thị phi, bôi xấu hạ bệ lẫn nhau nói gì đến thế giới rộng lớn với bảy tỷ con người, bảy tỷ tính cách, bảy tỷ hệ quy chiếu khác nhau.
Từng kinh qua ba chìm bảy nổi, bao giông bão của cuộc đời nên Chúng Thanh Phong dân coi nhẹ mọi thứ.
Suy nghĩ của anh cũng vì thế mà giản lược, tinh gọn hơn.
Chúng Thanh Phong nói: "Nếu nội tâm của một người thoát khỏi những âu lo, do dự và sợ sệt, tự nhiên họ sẽ ít than phiền hơn về thế giới xung quanh, và năng lực gìn giữ hạnh phúc trong họ cũng sẽ tăng lên.
Gia tăng năng lực gìn giữ hạnh phúc của bản thân là điều tốt nhất mà chúng ta có thể học được."
Trương Mỹ Vân thẳng thắn nêu ý kiến của mình: "Anh là doanh nhân mà.
Em nghĩ giới kinh doanh các anh đầy rẫy những mưu mô, toan tính, lọc lừa...!
Nói chung là cực kỳ phức tạp."
"Đúng là như thế.
Nhưng anh luôn tách bạch mọi thứ rất rõ ràng, không để cuộc sống và công việc lẫn lộn với nhau."
Trương Mỹ Vân nghiêng đầu suy nghĩ.
Chúng Thanh Phong tiếp tục chia sẻ quan điểm sống của mình: "Mỗi sự việc xảy ra với cuộc đời mình đều có căn cơ của nó, một sợi tóc rơi cũng không nằm ngoài ý trời.
Chúng ta sinh ra là để trả nghiệp, trả nợ, báo ơn, cũng là để