Chúng Thanh Phong thấy khâm phục Trương Mỹ Vân vì trong lúc nước sôi lửa bỏng này cô vẫn thể hiện mình là một người có tâm hồn ăn uống, và là fan cuồng của cô Đông.
Anh mắng yêu: "Đồ ngốc! Ăn tất cả những món đó cùng một lúc em sẽ no không thở nổi đâu."
"Không thở nổi cũng phải chấp nhận thôi.Nghiện sao phải ngại?"
Trương Mỹ Vân và Chúng Thanh Phong nói từ chuyện nọ sang chuyện kia, từ trên trời xuống dưới biển, không từ chủ đề nào.
Tới cuối cùng, Trương Mỹ Vân thở dài thườn thượt: "Chúng ta đang ở nơi quái quỷ nào thế này?"
"Một căn nhà bị bỏ hoang giữa khu rừng hoang sơ."
Chúng Thanh Phong trả lời câu hỏi mà ai cũng biết.
Vừa nhìn ra ngoài cửa, tìm kiếm bóng dáng Thẩm Toàn Đức, Trương Mỹ Vân vừa tò mò: "Thẩm Toàn Đức lên cơn điên khùng gì thế không biết, hắn định làm gì chúng ta đây?"
Lúc nãy nhìn cánh tay còn đang bó bột, phải treo trước cổ Thẩm Toàn Đức là Chúng Thanh Phong đã loáng thoáng đoán ra nguyên nhân, vì sao hắn lại hẳn học với anh như vậy.
Nhưng Trương Mỹ Vân không hề hay biết chuyện Võ Quế Sơn đã âm thầm sai người xử lý Thẩm Toàn Đức sau khi hắn dùng dao uy hiếp cô trước cửa trung tâm thương mại.
"Có anh ở đây, sẽ không để Thẩm Toàn Đức làm hại tới mẹ con em đâu."
Chúng Thanh Phong trả lời chung chung.
Trương Mỹ Vân thắc mắc: "Sao Thẩm Toàn Đức lại bắt chúng ta tới đây?"
"Giữa anh và Thẩm Toàn Đức có một món nợ cần phải thanh toán."
Trương Mỹ Vân ngọ nguậy, cố quay đầu về phía sau hỏi: "Món nợ gì? Có liên quan tới em đúng không?"
Đúng là chuyện này bắt nguồn từ Trương Mỹ Vân mà ra, nhưng để cô không lo lăng, Chúng Thanh Phong đáp: "Chuyện này không liên quan gì tới em hết.
Là chuyện giữa đàn ông với nhau thôi."
Nghe Chúng Thanh Phong nói vậy Trương Mỹ Vân liền bĩu môi, xắt xéo: "Thẩm