Nắm chắc Chúng Thanh Phong đương nhiên là chuyện Trương Mỹ Vân muốn.
Thế nhưng tới thời điểm hiện tại cô vẫn chưa thể xác định chính xác anh thật lòng thích mình hay chỉ là hứng thú nhất thời? Những điều Lại Minh Nguyệt nói không phải Trương Mỹ Vân không biết.
Mà cô tự ý thức được thân phận và địa vị của mình trong xã hội này.
Chúng Thanh Phong và cô giống như bầu trời và mặt đất vậy.
Mà trời ở trên cao, còn đất thì dưới thấp cho nên mãi chẳng thể giao nhau.
Cô vừa muốn có anh, lại vừa không muốn trèo cao để rồi phải ngã đau.
Thấy Trương Mỹ Vân đang chìm đắm trong những Suy tư riêng, Lại Minh Nguyệt khẽ huých vào tay cô hỏi: "Đang ngẩn ngơ gì thế?"
Đầu nghĩ một đằng nhưng miệng Trương Mỹ Vân lại nói một nẻo: "Bây giờ tao chỉ yêu anh tiền thôi, chẳng có tâm trí đâu mà nghĩ tới mấy chuyện yêu đương trai gái."
"Mày ngố thế, yêu Chúng Thanh Phong mày vừa có anh ấy vừa có tiên luôn."
Trương Mỹ Vân quay sang nhìn Lại Minh Nguyệt, thật sự sa mạc lời.
"Nhìn gì mà nhìn, tao nói có sai đâu.
Mày lấy Chúng Thanh Phong rồi thì tiền của anh ấy chẳng phải tiền của mày à?"
Lại Minh Nguyệt thản nhiên nói.
Trương Mỹ Vân tặc lưỡi: "Mày là bạn tao mà chẳng hiểu tao gì cả.
Chán ghê.
Tao muốn tự làm giàu bằng năng lực của mình, chứ không phải dựa dẫm vào đàn ông."
Chơi với Trương Mỹ Vân đã lâu nên đương nhiên Lại Minh Nguyệt hiểu rõ tính nết của bạn mình.
Thế nhưng cô có quan niệm sống rất thực tế.
Người như cô và Trương Mỹ Vân tuy không phải ưu tú, xuất sắc nổi trội nhưng đều có tự trọng và khả năng sống khoẻ, sống có ích.
Họ không cân đàn ông LO cho mình.
Nhưng vẫn muốn ở bên một người LO được cho mình.
"Không cân"
Anh sẽ trở thành người chồng tốt, người cha tốt.
Nhưng anh quá hoàn hảo đối với cô.
Vậy nên Mỹ Vân sẽ không đặt