Ngày hôm trước tới tham quan tập đoàn, hôm sau Trương Mỹ Vân theo Chúng Thanh Phong đi làm luôn.
Cô chăm chú lắng nghe, quan sát, học hỏi cách thức làm việc từ Võ Quế Sơn, tuyệt đối không làm phiền đến Thanh Phong.
Điều đó khiến anh rất hài lòng.
Bản thân Trương Mỹ Vân là người công tư phân minh, mọi thứ được phân định rất rõ ràng.
Ở bên ngoài, cô và Chúng Thanh Phong có thể trò chuyện vô tư, thoải mái với tư cách là bạn bè, bố mẹ của đứa con trong bụng.
Nhưng ở tập đoàn anh là đại boss còn cô là nhân viên.
Việc của nhân viên là hoàn thành mọi việc dưới sự hướng dẫn, chỉ đạo của boss, không được quá phận.
Thực ra không phải vô duyên vô cớ Chúng Thanh Phong đưa Trương Mỹ Vân tới tập đoàn làm trợ lý cho mình.
Mọi việc đều đã được anh tính toán trước sau kỹ lưỡng.
Sau khi xem CV của Mỹ Vân, Thanh Phong biết cô là người có năng lực.
Nếu được đặt vào đúng vị trí nhất định sẽ đạt được những thành tựu đáng kể.
Bởi vì Trương Mỹ Vân đang mang thai nên không thể làm công việc quá áp lực, stress, gây ảnh hưởng đến đứa bé trong bụng.
Nhưng qua tìm hiểu Chúng Thanh Phong biết rằng trong quá trình mang thai, nếu người mẹ làm những công việc vận dụng tới trí não, thì sẽ tốt cho con sau này.
Cân nhắc một hồi Chúng Thanh Phong quyết định đưa Mỹ Vân về dưới trướng của mình, để đích thân đào tạo, nhào nặn cô.
Những gì Trương Mỹ Vân thể hiện trong buổi sáng nay quả không phụ sự kỳ vọng của Chúng Thanh Phong.
Cô luôn chủ động hỏi han, hoàn thành công việc trước khi anh phân phó.
Mọi thứ đều rất tỈ mỉ, chỉn chu.
Khi Trương Mỹ Vân tới đưa tài liệu chuẩn bị cho buổi họp được tổ chức vào đầu giờ chiều, Chúng Thanh Phong tinh ý nhận ra cô ngáp ngắn ngáp dài.
"Em buồn ngủ à?"
Chúng Thanh Phong hỏi.
Trương Mỹ Vân gật gật đầu, thành thật thú nhận "Dạo này em hay buồn ngủ, cơn buồn ngủ kéo đến bất kỳ lúc nào, bất