Chúng Thanh Phong cầm tập hồ sơ trên bàn làm việc lên, ý tứ nói.
"Gần cuối năm nên nhiều việc quái"
"Anh có cần em giúp gì không?"
Sophia Ngô tỏ ra hết sức nhiệt tình, thật lòng muốn giúp đỡ Chúng Thanh Phong.
Dù sao hai người cũng phải làm việc chung, tiếp xúc với nhau nhiều nên Chúng Thanh Phong không thể đối xử phũ phàng với Sophia Ngô được.
"Khối lượng công việc của em cũng đủ ngộp thở rồi còn gì...!
"Nhưng bất cứ khi nào anh cần, em đều sẵn sàng giúp đỡ anh."
"Nhân viên nào cũng cần mẫn, nhiệt tình như em thì chẳng mấy Tân Thế Giới vươn lên trở thành tập đoàn giàu mạnh nhất Việt Nam.."
Nghe Chúng Thanh Phong nói vậy, mắt Sophia Ngô sáng rỡ lên vì hạnh phúc.
"Anh...!
anh đang khen em sao?"
"Đây có phải lần đầu tiên anh khen em đâu"
Sophia Ngô vui sướng trong lòng.
Chỉ cân được Chúng Thanh Phong ghi nhận, cô sẵn sàng nỗ lực, phấn đấu hơn gấp nhiều lần.
"Trưa nay anh rảnh không, em mời anh đi ăn cơm?"
Chúng Thanh Phong đảo mắt như máy tính đang xử lý dữ liệu.
Anh nhanh chóng tìm một cái cớ để từ chối.
"Trưa nay anh có hẹn với khách hàng mất rồi"
Sophia Ngô vẫn chưa chịu buông tha cho Chúng Thanh Phong, cổ tình hỏi "Thế buổi tối thì sao?"
"Anh phải vê nhà ăn cơm với ông ngoại"
Chúng Thanh Phong nói dối.
Sophia Ngô thở dài buồn bã.
"Muốn mời anh ăn một bữa cơm, còn khó hơn bắc thang lên trời nữa"
Chợt Sophia Ngô nhìn thấy mấy lọ trà cánh hoa hồng cổ đặt trên mặt bàn làm việc của Chúng Thanh Phong.
Cô nhanh chóng cầm một lọ lên giới thiệu.
"Em biết anh thích uống trà hoa nên đã mất rất nhiều thời gian để tìm được vườn hồng hữu cơ đạt chứng nhận của Mỹ và liên minh châu Âu đầu tiên và duy nhất thời điểm hiện tại ở Việt Nam, để mua tặng anh đấy"
Đây không phải nhạc chuông của Chúng Thanh Phong và Sophia Ngô.
Theo phản xạ tự nhiên, hai người cùng nhìn về phía chiếc túi xách đang đặt trên ghế sô pha.
Bỗng cánh cửa phòng ngủ mở ra, Sophia Ngô vô cùng sửng sốt khi thấy Trương