Nghe Trương Mỹ Vân nói vậy, Phan Hà Liên giật mình thon thót.
Còn mọi người xung quanh đổ đồn sự chú ý về phía cô.
Mỹ Vân nhanh chóng phân tích, "Vừa rồi lúc em hỏi chị rằng "Chiều hôm thứ hai chị bảo với em là em chồng chị tính tiền công xách hàng về như thế nào ấy nhỉ?, chị không hề phản bác mà trả lời ngay.
.
Truyện Tổng Tài
Điều đó gián tiếp khẳng định chiều hôm thứ hai chị có lên tầng thượng gặp em"
"Lúc đó tôi...Tôi không để ý...cô...cô cố tình gài tôi...Cố tình vu oan giá hoạ cho tôi..."
Phan Hà Liên lúng túng giải thích.
Trương Mỹ Vân tự tin tuyên bố "Không dám đâu.Con người tôi chẳng có ưu điểm gì, chỉ được cái ngay thẳng và chính trực.Trước giờ tôi sống không thẹn với lòng, cũng chưa từng đổ oan cho bất kỳ ai hết"
Thấy Mỹ Vân chỉ nói miệng, không có chứng cứ gì nên Phan Hà Liên vẫn cứng họng.
"Cô nói chiều thứ hai tôi và cô lên sân thượng nói chuyện, tôi cầm điện thoại của cô vậy chứng cứ đâu?"
Trương Mỹ Vân biết thể nào Phan Hà Liên cũng yêu cầu cô phải đưa chứng cứ ra.
Sở dĩ Hà Liên vẫn khăng khăng chối tội là bởi vì cô ta biết khu vực lên tầng thượng không lắp camera.
Và không ai nhìn thấy hai người họ đi lên đó.
"Chị nghĩ ai đã mở khoá tầng thượng cho tôi xuống?"
Trương Mỹ Vân nhìn thẳng vào mắt Phan Hà Liên hỏi.
Ban đầu Phan Hà Liên có ý định doạ Trương Mỹ Vân, nhốt cô trên tầng thượng một đêm coi như lời cảnh cáo, để Mỹ Vân biết thân biết phận, không dám đụng tới Sophia Ngô nữa.
Vì vậy sáng ngày thứ ba, cô ta đã báo bảo vệ mở khoá tầng thượng ra.
Nhưng không thấy Mỹ Vân đâu hết.
Hơn nữa, cả ngày hôm đó cũng không thấy cô tới tập đoàn.
Hà Liên đã lăn tăn không biết chuyện gì xảy ra.
Cô