Editor: Nhan
Vẻ sắc lạnh nơi đáy mắt Dung Trì tản đi, trầm giọng nói: “Ừ, chúng ta sẽ sống rất tốt.
Mặc dù bây giờ anh chưa có rất nhiều tiền, nhưng anh bảo đảm, anh sẽ không để cho em chịu khổ, sẽ không để cho em phải khóc.
”
Hắn đã trải qua những cay đắng kia rồi, quyết tâm sẽ không để cô gái của hắn phải trải qua một lần.
Hắn muốn cho cô một cuộc sống tốt nhất trên đời.
“Em tin tưởng anh.
” Khúc Yên vòng tay ôm eo gầy của hắn, đem mặt dán trên lưng hắn, “Dung Trì, anh đừng đối tốt với em như vậy, vẫn là để em sủng anh.
Lần sau không cần làm nhiều chuyện như vậy, được không?”
Cô thật sự rất sợ hệ thống đột nhiên nhảy ra thông báo báo ân đã xong, nhiệm vụ hoàn thành.
“Em sợ cái gì?” Dung Trì quay người, nhìn thẳng nhìn vào mắt cô, “Sợ anh bây giờ đối với em quá tốt, về sau lại thay đổi sao?”
“Đúng.
” Khúc Yên không cách nào nói thật, chỉ có thể theo lời của hắn nũng nịu, “Anh có từng nghe qua rằng, tình yêu cuồng nhiệt kỳ của một đôi tình nhân chỉ có 3 tháng, cho nên lúc này thật sự là rất tốt.
”
“Anh không tin loại chuyện hoang đường này.
” Dung Trì chắc nịch nói, “Nhiệt huyết của anh sẽ không chỉ có 3 tháng.
”
“Cái này cũng khó nói.
” Khúc Yên hừ nhẹ, “Đợi khi phản ứng của hormone mất dần, biết đâu anh nhìn thấy em lại chê phiền.
”
“Không có khả năng.
” Dung Trì nhéo nhéo mũi cô, trêu chọc nói, “Có lẽ khả năng em chê anh phiền sẽ lớn hơn.
”
“Chắc chắn không! Em muốn làm cơm cho anh cả đời!” Khúc Yên không đắn đo suy nghĩ, thốt ra.
Lời vừa ra khỏi miệng, chính cô cũng giật mình.
Cô nguyện ý, lại sợ bị khống chế! !
Dung Trì không cho cô cơ hội đổi ý, nắm chặt tay cô, cùng cô mười ngón đan xen: “Em phải thực hiện lời hứa nhé.
”
Khúc Yên không lên tiếng, tựa vào lồng ng.ực hắn, ngửa đầu hôn cằm hắn một chút, lại hôn môi hắn một chút.
Nụ hôn của cô giống lông vũ, rất nhẹ, rất mềm.
Dung Trì bị cô hôn đến có chút ý động, nhịn một chút, nói: “Chúng ta ăn cơm trước, không thể phụ lòng em lao động cả buổi chiều.
”
“Ăn cơm trước?” Khúc Yên bắt được hàm nghĩa bên trong câu nói này, làm mặt