Trần Nguyễn Linh đã mang thai, Lý phu nhân càng không có cách nào giữ lấy một người đàn ông đã thay lòng, đổi dạ.
Cho nên nghĩ tới nghĩ lui, bà quyết định ly hôn với Lý Hồng Viễn, bà cũng không muốn về lại Du thành, gặp lại Lý Hồng Viễn và Lý lão phu nhân.
Nhưng mà Lý Hồng Viễn vẫn là cha của Lý Sính Đình, Lý phu nhân vẫn nên nghe ý kiến của con gái mình.
Mặc dù bà không có một người chồng tốt, nhưng cũng may có một đứa con gái ngoan, nghe lời này của Tô Hòa, Lý phu nhân cảm thấy vô cùng ấm lòng.
Tô Hòa ôm lấy Lý phu nhân, an ủi bà một lúc lâu.
Lý phu nhân là mẫu phụ nữ cổ điển, ở thời đại này lại có thể lựa chọn ly hôn, đó là cực kỳ không dễ dàng.
Nhưng thủ tục ly hôn không hề phiền toái, rườm rà, tự mình giải trừ hôn nhân, hoặc đi chính phủ giải trừ đều được.
Lý phu nhân mặc dù quyết định ly hôn với Lý Hồng Viễn, nhưng Tô Hòa lại sợ xảy ra chuyện gì, cho nên cô muốn tự mình trở về Du thành nói chuyện ly hôn với Lý Hồng Viễn.
Lần này Tô Hòa trở về, không chỉ nói chuyện ly hôn, cô còn muốn phá tan mộng đẹp gả đến Lý gia của Trần Nguyễn Linh.
Bây giờ Tô Hòa đã có được sự khẳng định trong miệng Lý phu nhân, chính là Trần Nguyễn Linh tìm người để lộ tin tức với Lý phu nhân.
Dù là phu nhân Lý gia không phải Lý phu nhân, Tô Hòa cũng sẽ không để Trần Nguyễn Linh chiếm được tiện nghi.
Sắp đến đại thọ của lão gia Lâm gia, Tô Hòa quyết định sau đại thọ, cô sẽ trở về Du thành.
Đến hôm Đại thọ, Tô Hòa và Nghiêm Lâm cùng nhau xuất hiện trong phòng yến hội của nhà hàng Tứ Quốc.
Quần áo cắt may hoàn mỹ, lộ ra dáng người cao lớn, uy vũ của Nghiêm Lâm, dáng vẻ của hắn vô cùng anh tuấn, mi mắt sắc bén như kiếm, mặc dù không mặc quân trang, cả người vẫn toát ra khí chất nghiêm nghị của quân nhân.
Tô Hòa khoác tay Nghiêm Lâm, dung mạo của cô được bộ kỳ bào thêu hoa ngũ sắc tôn lên, càng thêm kinh diễm, diễm lệ vô song.
Nghiêm Lâm và Tô Hòa đứng cùng một chỗ, mặc dù tuổi tác cách nhau một nửa, nhưng trong mắt người ngoài, hai người họ hết sức xứng đôi.
Nhìn thấy Nghiêm Lâm thật sự đến
cùng Tô Hòa, vẻ mặt mọi người hết sức phức tạp, ai cũng không ngờ hôm nay Đốc quân sẽ xuất hiện.
Lâm gia mặc dù rất nổi bật ở bên kia tô giới, nhưng cuối cùng chỉ là một thương nhân bình thường, Nghiêm Lâm là Đốc quân ba tỉnh lại có thể đến, quả thật cho Lâm gia mặt mũi rất lớn.
Vốn là thọ yến vui vẻ, bởi vì Nghiêm Lâm đến, mọi người ít nhiều đều có chút cẩn tọng.
Lâm lão gia tử ngược lại vì mình có mặt mũi như vậy mà vô cùng cao hứng.
Lần nay Nghiêm Lâm có thể bồi Tô Hòa đến, khiến cho quan hệ của hai người càng thêm mập mờ, mê ly.
Không ít người trong yến hội quan sát Tô Hòa, cô cũng không để ý đến ánh mắt của những người này, tiện tay cầm một ly rượu vang đặt lên môi mình.
Tô Hòa uống một ngụm rượu vang, sắc môi càng nóng như lửa.
Nghiêm Lâm có thể đến loại yến tiệc này quả thật hiếm có, không ít người vội vàng đến chào hỏi hắn.
Tô Hòa cảm thấy đợi bên người hắn cũng không có gì làm, liền đi tìm nữ quyến tán gẫu.
Nghiêm Lâm không thích loại yến hội này, cho nên cũng không ở lại lâu, bọn họ chỉ nhảy cùng nhau một điệu, sau đó liền cáo từ.
Lúc khiêu vũ, Tô Hòa sợ Nghiêm Lâm sẽ đạp chân mình nữa, lần này cô lại đếm nhịp khiêu vũ cho Nghiêm Lâm.
Đại khái là ghét Tô Hòa lấy chuyện này ra để trêu ghẹo mình, Nghiêm Lâm cố ý đạp Tô Hòa một cước.
Bởi vì cố ý, Nghiêm Lâm xuống chân không nặng, chỉ đạp bẩn giày cao gót màu trắng của Tô Hòa mà thôi.
"Đốc quân, đây không phải hành vi quân tử." Tô Hòa ngước mắt liếc Nghiêm Lâm.
"Đừng nói, đếm nhịp của cô đi." Nghiêm Lâm không lạnh không nóng nói.
"..." Tô Hòa.
Tô Hòa nhìn giày cao gót của mình, cuối cùng vẫn ngoan ngoãn đếm nhịp.