[Mau xuyên công lược] Kí chủ nhà ta rất nguy hiểm

[Thế giới thứ hai] Ảnh Hậu Nghịch Tập (13)


trước sau

Tạo hình của Lâm Nhiễm là giống với nguyên tác nhất, nhưng diễn xuất của cô quá tệ, chỉ có thể đạt tới một tiêu chuẩn nhất định, nhưng như vậy cũng không thể ngăn cản được ánh sáng thần kì tỏa ra từ trên người Lâm Nhiễm.

Vai diễn Linh Anh này quả thật rất đặc biệt.

Gương mặt thiếu nữ, thực lực lại là đại BOSS, hơn nữa không biết nói, là một loại thiên chân vô tà, không vướng khói lửa nhân gian, rất hấp dẫn người khác, Linh Anh đại chiến với cao thủ võ lâm đã trực tiếp đẩy phim điện ảnh đến đoạn cao trào.

Sau khi phim điện ảnh kết thúc, tiếng đồn năm đó rất tốt, phóng vé thắng lớn, còn nhận được rất nhiều đề cử ở các giải thưởng.

Bản truyền hình biên soạn lại rất nhiều, phiên bản Linh Anh này có thể mở miệng nói chuyện, còn có rất nhiều hiểu lầm rắc rối với nam chủ.

Đại BOSS cực tốt, miễn cưỡng đổi thành ngốc - trắng - ngọt.

Nhưng fan não tàn của Trình Song Song vẫn muốn thổi phòng diễn xuất và nhan sắc của cô ta, trên thực tế những điểm thu hút người khác của Linh Anh đều biến mất.

Linda đã chuẩn bị cực kỳ tốt, chờ ngày mai đài Lam Đới phát sóng 《 Nhất xuất hảo hí 》, sau đó Tô Hòa sẽ dựa vào Linh Anh để mà nổi tiếng.

-

Tối thứ bảy, Trầm Ngạn Lâm gọi cho Trương Kính Chi.

Thứ hai này Trần Ngạn Lâm muốn tuyển chọn diễn viên, địa điểm là ở trung tâm thành phố, hắn muốn mời Trương Kính Chi làm tham mưu.

Nghe nói Tô Hòa cũng tới thử, Trương Kính Chi hừ lạnh một tiếng, "Làm tham mưu thì không thành vấn đề, ta và cây gỗ du mộc kia có vướng mắc, ta rất khó khăn mới xuất hiện, không muốn bị cô ta làm tức chết phải nhập viện."

Trầm Ngạn Lâm dở khóc dở cười, hắn không ngờ thành kiến của Trương Kính Chi đối với Lâm Nhiễm lại lớn như vậy.

Chỉ là như vậy cũng có thể thấy, Trương Kính Chi đặt rất nhiều hi vọng vào Lâm Nhiễm, nếu không hôm nay cũng không thất vọng như vậy.

"Được, con sẽ tách cô ấy với người ra." Trầm Ngạn Lâm cười nói.

Trương Kính Chi và Trầm Ngạn Lâm lại nói chuyện một hồi về chủ đề điện ảnh, cho đến khi cháu nội của ông ấy làm xong bài tập, la hét muốn xem ti vi, Trương Kính Chi mới cúp điện thoại.

"Ông nội, con muốn xem hoạt hình!" Cháu nội ngồi xuống bên cạnh Trương Kính Chi, người toàn hơi sữa nói,
"Bài tập làm xong rồi."

"Được, ông nội tìm đài cho con?" Trương Kính Chi cầm lấy điều khiển ti vi, "Phim hoạt hình ở đài số 32?"

Sau khi Trương Kính Chi mở đài 32, mới phát hiện đài này không phải chiếu hoạt hình, mà là đài Lam Đới.

Bây giờ đài Lam Đới đang phát 《 Nhất xuất hảo hí 》.

"Là đài 34." Cháu nội sửa lời Trương Kính Chi, "Ông nội, con muốn xem phim hoạt hình, ông nay chuyển kênh đi mà."

Trương Kính Chi đáp một tiếng, vốn ông ấy muốn ấn đài 34, kết quả nghe được người dẫn chương trình trong tivi nói, "Sau đây là Viên Thần và Lâm Nhiễm cùng hợp tác diễn một trích đoạn《 Cẩm dạ hành 》..."

Nghe được cái tên Lâm Nhiễm này, lông mày Trương Kính Chi run lên, động tác trên tay ông cũng theo đó mà ngừng lại một lát.

Cháu nội bên cạnh vẫn còn đang ồn ào muốn ông đổi đài, Trương Kính Chi kiên nhẫn dỗ dành, "Con đi tìm bà nội con, kêu bà nội mở ti vi trong phòng ngủ cho con, ông nội ở đây có chuyện quan trọng."

Cháu nội mất hứng, bĩu môi chạy đi.

Chờ sau khi đứa trẻ rời khỏi phòng khách, Trương Kính Chi mở lớn âm thanh trên ti vi một chút.

Cũng không biết cô ta lấy đâu ra dũng khí mà diễn Linh Anh lần nữa.

Trương Kính Chi oán hận nghĩ thầm, năm đó suýt chút nữa làm hại bản điện ảnh của hắn, hạt giống tốt như vậy, ăn hình như vậy đó.

Mặc dù nghĩ thế, nhưng Trương Kính Chi vẫn đeo mắt kính lên.

Chương trình 《 Nhất xuất hảo hí 》có biên soạn lại một chút kịch bản, phiên bản Linh Anh này có thể mở miệng nói chuyện.

Chỉ là không giống với bản ngốc - trắng - ngọt trên phản truyền hình, tổ tiết mục mời biên kịch gốc, lời kịch soạn ra rất có thâm ý, cho nên lúc Tô Hòa và Viên Thần cùng nhau diễn xuất, vô cùng thích hợp.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện