Đoạn phim này diễn lại cảnh nam chủ và Linh Anh né tránh truy sát, sau đó trốn vào trong một rừng trúc.
Nam chủ bị thương rất nặng, quần áo tả tơi, gương mặt anh tuấn mang theo vẻ tái nhợt.
Trong phim đoạn này đã sắp đến kết thúc, nam chủ vốn tưởng rằng hắn phải chết, bởi vì hắn đã không còn khả năng đưa Linh Anh chạy trốn nữa, sau lưng lại còn rất nhiều cao thủ võ lâm đuổi giết bon họ.
Viên Thần hóa thân thành nam chủ không thể so với nam chủ nguyên bản là Lăng Tiêu, chỉ là hắn thắng ở nho nhã, ôn hòa, biên kịch đã dựa theo tính cách của hắn mà biên soạn lại.
《 Nhất xuất hảo hí 》có sân khấu hoành tráng, sau sân khấu là một màn hình LED chiếu một mảng rừng trúc xanh biếc.
Trên sân khấu bố trí các dụng cụ biểu diễn thích hợp, Viên Thần tựa người vào một cây trúc, trên bả vai hắn trúng một mũi tên, máu đỏ loang ra trường bào màu trắng.
"Lát nữa bọn họ đuổi tới, ta cầm Long Ngâm kiếm dụ bọn họ đi, con nhân cơ hội trốn đi." Viên Thần nhìn Tô Hòa, trên mặt tiều tụy, mang theo trìu mến.
Ánh mắt của hắn giống như một trưởng bối nhìn hậu bối, trong con ngươi còn có chút đau lòng.
Lúc đó Linh Anh chỉ mới có mười sáu tuổi.
Tô Hòa mặc một bộ váy dài màu phỉ thúy, ngũ quan của cô hết sức tinh xảo, rõ ràng là đang ở độ tuổi ngây thơ, hồn nhiên, nhưng trong mắt Tô Hòa lại mang theo cô đơn, trầm tĩnh không hợp với tuổi tác.
Vẻ đẹp của cô cổ điển, ôn uyển, nhưng trên người lại toát ra một loại kiên cường, bền bỉ mơ hồ.
Nhìn thấy thần thái Tô Hòa như vậy, Trương Kính Chi giống như có một dòng điện vọt lên, ông chợt ngồi thẳng người lại, ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm màn hình.
Nhân vật hấp dẫn như vậy mới chính là Linh Anh trong lòng Trương Kính Chi.
Năm đó lúc quay 《 Cẩm dạ hành 》, nhân vật Linh Anh này vẫn chưa được định, Trương Kính Chi trong phạm vi cả nước muốn chiêu mộ một người mới.
Cuối cùng khai thác được một cô gái bên ngoài, lần đầu tiên nhìn thấy cô gái này, Trương Kính Chi liền quyết định là cô.
Bởi vì dáng vẻ của cô ấy quá thanh thuần, trên người còn mang theo một loại khí chất cổ điển.
Nhưng cô gái này lại không diễn ra được một Linh Anh hoàn hảo, cô ấy chỉ có vẻ ngoài của Linh Anh, lại không có nội tâm của Linh Anh.
Linh Anh thật sự thông suốt, kiên cường, mặc dù cô ấy chỉ mới có mười sáu tuổi, nhưng tâm
trí đã rất thành thục, nhìn người so với bất kì ai càng rõ ràng hơn.
Linh Anh vừa xuống núi không hiểu chuyện đời, cô đối với mọi thứ ở chân núi đều tò mò, sau khi có thể thấy được nhân tính, Linh Anh đối với mọi thứ dưới núi đều là chán ghét.
Cho nên cô ấy rút kiếm ra, sau khi giải quyết phiền phức, mang kiếm của mình rời đi.
Cô ấy là một người tự do, tự tại, không vướng bận gì như vậy.
Lâm Nhiễm chỉ có sự thanh thuần không hiểu chuyện đời của Linh Anh, nhưng thâm ý bên trong của Linh Anh, Lâm Nhiễm lại không thể toát ra được.
Cho nên Trương Kính Chi luôn không hài lòng với diễn xuất của Lâm Nhiễm, nhưng cô chỉ cần ngoại hình đã thắng được rất nhiều nữ nghệ sĩ, tìm khắp cả giới giải trí Trương Kính Chi cũng không tìm được ai thích hợp hơn Lâm Nhiễm nữa.
Vì vậy Trương Kính Chi lấy lui làm tiến, nhưng Linh Anh vẫn xuất sắc như cũ, ở trong phim vô cùng chói mắt.
《 Cẩm dạ hành 》chẳng qua cũng chỉ là một bộ phim điện ảnh được khen ngợi trong vô số bộ phim mà Trương Kính Chi đã từng quay trong kiếp đạo diễn, dưới tên của ông ấy còn rất nhiều bộ phim như vậy.
Ngay tại thời điểm Trương Kính Chi cũng sắp quên mất Linh Anh, Tô Hòa trong ti vi lại khiến cho Trương Kính Chi vô cùng kinh ngạc.
Bộ phim này đã chiếu được năm năm, nhưng thời gian không để lại dấu vết trên người cô gái này, dáng vẻ cô ấy giống y hệt năm năm trước.
Y phục màu phỉ thúy, ngũ quan xinh xắn, đôi mắt trong veo, trên người toát ra sự ngây thơ, hồn nhiên khiến tim người ta đập mạnh.
Nhưng dáng vẻ kiên cường của cô, mi mắt trầm tĩnh, tựa như một bức tranh sinh động.
Đó là một loại thâm ý kiên cường, kiêu ngạo ăn sâu vào trong cốt tủy, khiến cho cô hoàn toàn cách biệt với thế tục tầm thường.
Đặc biệt mà độc lập, xinh đẹp lại nội liễm, kín đáo, nhưng cũng mang theo sự khoe khoang ngang ngược!