Sau khi xem xong chương trình, Trương Kính Chi do dự một lúc lâu, mới cầm điện thoại gọi một cuộc.
"Sao vậy thầy?" Trầm Ngạn Lâm sau khi nhận điện thoại liền hỏi Trương Kính Chi.
Trương Kính Chi ho khan một tiếng, "Cái đó... Ta đã suy nghĩ lại, thứ hai thật ra ta cũng không bận chuyện gì."
Trầm Ngạn Lâm cũng không hiểu lời này của Trương Kính Chi có ý gì, hắn cũng không đáp.
Trầm Ngạn Lâm không get được ý chính của ông ấy, Trương Kính Chi tức giận nói, "Tóm lại sáng sớm ngày thứ hai ta sẽ đến!"
Trương Kính Chi cúp điện thoại, Trầm Ngạn Lâm vẫn không quá hiểu, ân sư tính khí cộc cằn, thô lỗ, cứng nhắc này của hắn lại nháo gì vậy?
Trầm Ngạn Lâm rất lâu, rất lâu sau đó mới hiểu, không phải nói không muốn gặp Lâm Nhiễm sao, muốn tránh cô ấy sao, sao sáng sớm lại đến?
Trầm Ngạn Lâm bất đắc dĩ cười một tiếng, hắn vừa mới buông điện thoại xuống, liền nhìn thấy một tin tức trên weibo.
Vốn là Trầm Ngạn Lâm không chú ý, chỉ là liếc thấy hai chữ "Lâm Nhiễm", hắn vẫn cầm điện thoại lên mở xem.
Thấy weibo đưa tin là 《 Nhất xuất hảo hí 》, Trầm Ngạn Lâm nhớ đến cảnh tượng trước đó nhìn thấy Tô Hòa ở đài truyền hình, hắn ôm tâm tình phán xét diễn xuất của Tô Hòa, sau đó mở video.
Hơn hai mươi phút sau, Trầm Ngạn Lâm không có cách nào dùng ngôn ngữ để diễn tả tâm tình bây giờ, hắn vội vàng gọi cho Trương Kính Chi một cuộc điện thoại.
Chờ sau khi Trương Kính Chi nghe máy, âm thanh của Trầm Ngạn Lâm mang theo kích động, "Thầy, thầy xem thử 《 nhất xuất hảo hí 》 của đài Lam Đới đi."
Nét mặt già nua của Trương Kính Chi hơi ngượng, hắn nặng nề hừ một tiếng.
Trầm Ngạn Lâm sững người một lúc, sau đó mới kịp phản ứng, nhịn không được bật cười, "Thầy, không phải vừa rồi ngài xem xong mới gọi cho con đấy chứ?"
Trương Kính Chi không đáp!
Nói gì? Ông ấy không còn mặt mũi nói, cho nên chỉ có thể tức giận ừ hừ một tiếng.
Trầm Ngạn Lâm dở khóc dở cười, thật giống như một lão tiểu hài.
"Thầy, diễn xuất của cô ấy rất tốt." Trầm Ngạn Lâm nhớ đến trích đoạn hắn vừa xem, nhịn không được thở dài một tiếng.
"Tốt cái gì mà tốt? Năm đó dạy dỗ như vậy cũng không mở mang được trí tuệ, bây giờ tại sao đột nhiên lại thông suốt? Sớm mở mang trí tuệ thì bộ phim kia của ta cũng không đến nổi cao không được, thấp cũng không xong."
Trương Kính Chi càng nói càng tức giận, "Ai ngờ gỗ du mộc đột nhiên có thể dùng được, sớm biết như vậy
ta để năm năm rồi mới quay bộ phim kia."
"..." Trầm Ngạn Lâm.
Hóa ra là thầy tức mình không thể dạy dỗ Lâm Nhiễm mở mang trí tuệ, Trầm Ngạn Lâm cũng không biết làm sao.
Nhớ tới thứ hai Lâm Nhiễm sẽ đến thử vai, Trầm Ngạn Lâm liền bắt đầu mong đợi, không biết cô có thích hợp với nhân vật đó hay không.
-
Linda hành động rất nhanh, sau khi tiết mục của Tô Hòa và Viên Thần được phát sóng, cô liền lấy video đã được biên tập đăng lên internet, sau đó kéo thủy quân vẽ một cầu vồng thật lớn cho Tô Hòa.
Chỉ là không cần cầu vồng thổi phồng, biểu diễn lần này của Tô Hòa cũng có thể tự mình bạo hồng.
Linda trợ lực, hơn nữa lần này Tô Hòa diễn xuất quá mức kinh diễm, cho nên rất nhanh liền đứng đầu bảng tìm kiếm.
Bình luận mặc dù đa số là thủy quân do Linda mua, nhưng cũng có bình luận chân thật, rất nhiều người bày tỏ muốn chuyển đến làm fan của Tô Hòa.
"Tiểu thư tỷ nhan sắc như thần, siêu siêu đẹp, diễn xuất cũng siêu siêu tốt, trở thành fan rồi."
"Chưa xem qua nguyên bản điện ảnh, nhưng trích đoạn sân khấu này quá tốt, ánh đèn hòa âm không cần phải bàn, diễn xuất quá bùng nổ rồi!"
"Luôn luôn là fan nhan sắc của Lâm Nhiễm, hôm nay cuối cùng cũng có người phát hiện ra cô gái kho báu nhà ta, diễn xuất tiến bộ rất lớn, fan trung thành nhìn thấy rất vui mừng!"
"Ha ha ha ha ha ha, mọi người không chú ý tới thầy Viên lần đầy tiên nhìn thấy dáng vẻ xinh đẹp của Lâm Nhiễm tiểu tỷ tỷ sao? Vì muốn tỏ ra cao hơn mà căng cứng cả người, đáng yêu thật đó, tiểu thư tỷ vóc người thật chuẩn, khí chất vươn xa vạn trượng."
"Lâm Nhiễm thật sự rất dẻo dai nha, lúc luyện tập mặc bộ quần áo trắng đen thật soái khí, lanh lợi, nhưng mặc quần áo cổ trang lại trong trẻo lạnh lùng như vậy."
"Tiểu thư tỷ đẹp đến nổ tung!"