“Bây giờ làm thế nào?” Lê Thanh đợi người trong phòng đi hết thì mới nghiêng đầu sang nhìn Linh Ưu mà hỏi.
“Để xem nào.” Linh Ưu sờ sờ cằm, sau đó đột nhiên chồm người qua. Một chân chặn giữa hai chân của Lê Thanh, một tay chống vào phần dựa của xe lăn tay còn lại thì nâng cằm của hắn lên, cười một cách cực kỳ đẹp trai hỏi: “Ngươi nghĩ sao về việc tạo phản?”
Lê Thanh “...” Chơi lớn vậy luôn?
“Ngươi bị cứng cơ miệng à?” Lê Thanh cười một cách gượng gạo nhìn Linh Ưu mà hỏi.
Linh Ưu không thèm để ý tới lời nói của Lê Thanh, quay người lại dang hai tay ra: “Ôi phu quân yêu quý của ta, cùng với nhau hai chúng ta hãy tạo nên một đế chế cho riêng mình! Cùng nắm tay nhau đi lên đỉnh cao của nhân sinh!”
“Ngươi có chỗ nào không khỏe sao?” Có bệnh thì nên đi uống thuốc đi!
Linh Ưu nghe thấy hắn như vậy thì không cười nữa, quay sang nghiêm nghị nhìn hắn, cực kỳ không vui nói: “Là đứa nào hồi trước nằng nặc bắt bà đây phải đi tạo phản hả?”
Lê Thanh “...” Ụa gì? Ai biết đâu!?!
“Yên tâm đi, cái hệ thống quỷ kia bây giờ đang phải đi thiết lập lại tường lửa rồi. Tôi cũng đã tạo mã không cho bọn họ nhìn thấy tôi đang làm gì rồi. Ừm, có thể là sẽ kéo dài được khoảng nửa tiếng.” Linh Ưu bĩu môi nói. Tên nhóc này lo được lo mất cái gì chứ!
“... Thật sự?” Lê Thanh nhìn xung quanh, cẩn thận hỏi.
“Thật.” Linh Ưu dùng vẻ mặt nghiêm túc nhất gật đầu.
“...”
“Muốn ôm không?” Linh Ưu vừa hỏi vừa dang tay ra.
Lê Thanh không nói gì mà chỉ lườm cô một cái.
“Không thì thôi nha.” Linh Ưu bĩu môi, quay người lại định rời đi thì tay áo bị kéo lại. Vừa quay lại nhìn thì đập vào mắt là một ánh mắt cún con đầy tủi thân.
“???” Gì dị trừi??? Không phải không muốn ôm ôm à???
“Người tàn tật như tôi chống lại em kiểu gì?” Anh níu chặt lấy tay áo của cô, mặt dày nói.
“Tàn tật chỗ nào vậy?” Không phải hôm trước vẫn còn bay nhảy đó sao? Sao hôm nay thành tàn tật rồi?
“Thiết lập nhân vật tàn tật chính là tàn tật!” Anh dùng vẻ mặt nghiêm túc nhất mà nói.
“...” Linh Ưu thỏa hiệp, nhẹ nhàng ôm lấy hắn. Cái tên này rõ ràng là rất muốn ôm nhưng vẫn cứ thích ngạo kiều!
“...” Đáng yêu…
“Nếu theo như em đoán thì thiết lập nhân vật này là giả heo ăn thịt hổ. Nhưng không ngờ là cắn trúng con hổ ma đạo nên ngỏm phải không?” Linh Ưu cười hỏi lại.
Anh bĩu môi, cọ cọ mấy cái nói: “Cái thế giới quỷ này lại còn có cả Thất đại tội thì mấy nhân vật này chơi kiểu