“Vậy bây giờ còn muốn làm thế nào?” cha Nhậm nhìn về phía Linh Ưu mà trưng cầu ý kiến.
“Con phát hiện ra là mặc dù bên phía Vương Cẩn Mặc mặc dù đã dùng một số tiền lớn để mà mua lại cổ phần, nhưng mà bên đó vẫn còn có khả năng để mà thực hiện những dự án khác, cho thấy là bọn họ đã có chuẩn bị từ lâu rồi.” Linh Ưu ngẫm nghĩ, ngón tay trỏ vô thức gõ gõ trên thành ghế.
“Con hoàn toàn chắc chắn là Vương Cẩn Mặc làm sao?” Cha Nhậm vẫn nhíu mà hỏi lại.
“Chắc chắn!” Cùng lắm đoán sai thì cô đoán lại.
[...] Đoán lại cái ông nội cô!
“Nếu vậy thì bây giờ theo con nghĩ chúng ta cần phải làm gì?”
“Không phải bọn họ đang tranh một dự án có sự đầu tư của chính phủ sao? Chúng ta có thể giành lấy dự án đó.” Linh Ưu cầm lấy điện thoại, mở ra bài báo về một dự án.
Mà cha Nhậm cũng biết rõ dự án này, khoảng thời gian trước đó bên phía nhà họ Vương cũng đã nhờ ông ủng hộ cho họ trong dự án này.
“Theo con nói thì bên phía cậu ta đã có chuẩn bị từ trước, như vậy thì cũng có nghĩa là cũng đã chắc chắn là có thể giành được dự án này rồi, hơn nữa không phải là con không biết tình hình hiện tại của nhà chúng ta. Vậy thì chúng ta giành thế nào?” Cha Nhậm nhíu mày nhìn cô.
“Có thể chứ không phải là chắc chắn, nhà chúng ta không được thì không có nghĩa là nhà khác không được. không ai là không có kẻ thù cả.” Linh Ưu nói xong câu đó thì cũng nhanh chóng đứng dậy: “Mà ba cũng lựa thời cơ để mà giải trừ hôn ước giữa con và anh ta đi. Sớm một chút, càng giảm được bao nhiêu mức độ đáng tin và nhân phẩm của anh ta thì càng tốt, còn sẽ gửi những bằng chứng khác cho ba sau.”
“Tiểu Hoan, là con đúng không vậy?” Cha Nhậm nhíu mày nhìn cô.
“!!!” Gì đấy? Bên kia chơi tới màn nói cô không phải con ruột rồi à?
“Con thay đổi quá nhiều rồi.” Ngay lúc mà Linh Ưu còn đang hoảng thành một nhóm thì cha Nhậm lại nói.
“...” Phù! Phù! May quá!
“Nếu con không thay đổi thì bây giờ con đã bị Nhậm Thanh Thanh ép chết rồi.” Linh Ưu nói ra một câu như vậy rồi đi ra ngoài, còn cha Nhậm thì thở dài một tiếng ngồi yên tại chỗ.
Ngay lúc mà cha Nhậm nghĩ là cô đã đi xuống lầu rồi thì cô lại đột nhiên quay lại và hỏi ông một câu: “Ba, ba có yêu mẹ con không?”
“Sao đột nhiên con lại hỏi như vậy? Ba và mẹ con là vợ chồng, đương nhiên là phải…”
“Cái mà con hỏi là tình yêu nam nữ, không phải là mấy loại tình cảm trên danh nghĩa vợ chồng đó!” Linh Ưu ngay lập tức cắt ngang lời nói