Hạ Tích Thần khó khăn mở mắt ra, cả người anh đều lạnh đến muốn hỏng, lại còn rất đau, cổ họng thì nghẹn ứ, không cách nào thở được.
Anh cố gắng mở đôi mắt nặng trịch của mình ra nhưng thử mãi cũng đều không được, cả người đều rất nặng nề, lại còn rất đau.
“Khụ, khụ, khụ.” Khó khăn lắm anh mới nghiêng người được, sau đó lại bắt đầu ho liên tục, không khí cũng nhờ vậy mà mạnh mẽ tràn vào trong phổi.
Mà tận tới lúc này thì anh mới mở được đôi mắt của mình ra, mọi thứ trước mắt hơi tối, lại rất mờ nhạt, gần như là một lúc sau thì mới có thể nhìn rõ.
Trước mặt anh, à không, phải nói là cả người anh lúc này đều được phủ một cái khăn màu trắng, ở ngoài cái khăn có chút ánh sáng yếu ớt.
Hạ Tích Thần khó khăn ngồi dậy, cái khăn trên người cũng nhanh chóng rơi xuống đất tạo ra một tiếng vang nhỏ.
“Khụ khụ.” Hạ Tích Thần tiếp tục che miệng mà họ mấy cái, lại vừa đảo mắt nhìn quanh.
Căn phòng ăn đang nằm có rất nhiều giường, mà bên trên cũng có người đang nằm đó, tất cả đều được phủ khăn trắng lại, nhiệt độ ở đây lại vô cùng thấp, cơ hồ là lạnh tới cả người đều không còn chút cảm giác.
Hạ Tích Thần “...” Đây là cái nơi quái quỷ nào?
Cạch---------------
Hạ Tích thần theo bản năng nhìn về phía phát ra âm thanh.
Lúc này ở ngoài cửa, Hạ Khâm, Linh Kỳ và bác sĩ đều đang dùng ánh mắt kinh hoảng nhìn anh. (Kinh hoảng: kinh ngạc và hoảng sợ.)
“...”
Ngay lcu1 mà Hạ Tích Tần còn chưa biết đang có chuyện gì xảy ra thì một cơn choáng váng liền truyền tới, sau đó anh lập tức ngã xuống mà ngất đi.
Trước mắt lại lâm vào một mảnh tối đen, lại có vô số hình ảnh lướt qua trong đầu của anh.
Thân xác mà thế giới F này cho anh là của Hạ đại thiếu gia Hạ Tích Thuần.
Hạ Tích Thuần này từ nhỏ đã là thiên chi kiêu tử được nuôi dạy cực kỳ tốt.
Chính là tương lai rộng mở, nhưng mà vào năm hai mươi tám tuổi thì lại bị người ta tính kế gây ra tai nạn mà chết đi.
Chính là như vậy mà chết đi một cách lãng xẹt.
Hai người mà Hạ Tích Thuần thấy ở ngoài cửa chính là cha mẹ ruột của thân xác này.
Lúc mà hạ Tích Thần tỉnh lại lần nữa thì cũng đã là mấy ngày sau.
Anh lúc này đang nằm trong một phòng bệnh Vip, nhiệt độ trong phòng rất ấm áp làm anh cảm thấy rất dễ chịu.
Lúc mà anh tỉnh dậy thì trong phòng không có ai cả, chỉ có mình anh nằm đó.
Hạ Tích Thần nhìn mấy sợi dây đang cắm vào tay mình thì có chút khó chịu, đưa tay liền rút ra.
Anh nhanh chóng bước xuống giường nhìn ra quang cảnh bên ngoài.
Nếu như không nhờ tiếp thu ký