Linh Ưu mở bừng mắt ra thì liền nhìn thấy đôi mắt cún con mở to đây lo lắng của Hạ Tích Thần.
Lúc này cô đang nằm trong vòng tay của Hạ Tích Thần, còn Hạ Tích Thần thì đang run rẩy ôm lấy cô.
“Không sao.” cô đưa tay lên sờ sờ đầu của cậu mà trấn an.
Hạ Tích Thần đưa tay sờ sờ trán cô một chút rồi lại buông lỏng cô ra, nhưng sau đó không hiểu sao đột nhiên cậu lại ôm chặt lấy cô.
Hệ thống vừa mới xuất hiện thì liền nhìn thấy một màn này, cao lãnh hừ lạnh một tiếng.
[Cẩu nam nữ!]
Linh Ưu “...” What?
Hệ thống thấy cô nhìn anh thì liền trợn mắt một cái rồi liền bay về phía ông cụ kia đâm đâm chọt chọt đầy thích thú.
“Bây giờ con đã biết được mình phải làm gì rồi chứ?” ông ấy nhìn Linh Ưu, mỉm cười dịu dàng mà hỏi.
Hạ Tích Thần nghe thấy ông ấy hỏi như vậy thì nghiêng đầu nhìn cô.
“Tôi sẽ suy nghĩ.” Linh Ưu liếc mắt nhìn ông ấy một cái, rồi lại tiếp tục xoa đầu trấn an Hạ Tích Thần mà nói.
“Được thôi, ta hiểu, ta sẽ cho con thời gian để mà suy nghĩ.” Ông ấy gật đầu một cái, sau đó liền biến mất.
Linh Ưu cũng không nán lại đây lâu, mà cùng với Hạ Tích Thần đi ra ngoài.
Vừa ra tới bên ngoài thì hai người liền gặp cậu bé vừa nãy.
“Ông bảo em chuẩn bị chỗ ở cho anh chị rồi, anh chị cứ đi theo em.” Cậu bé nói một câu như vậy rồi lại đi về một phía.
Nơi được chuẩn bị cho họ là một ngôi nhà ở dưới vách đá, xung quanh căn nhà là những khóm hoa đủ màu xinh đẹp.
“Ông nói là vì để tránh có một vài chuyện ảnh hưởng tới người trong làng nên bảo em để mọi người ở đây.” Cậu bé đứng trước cửa nhà mà nói.
“Một vài chuyện sao?”
“Đúng vậy, mặc dù là làng của em đã sống tách biệt với xã hội bên ngoài từ rất lâu rồi, và dù được bảo vệ bởi Đức Ngài. Nhưng cẩn tắc vô áy náy, vẫn phải để anh chị rách ra với làng vì an toàn của hai bên.” Cậu bé nói xong thì cúi chào hai người rồi rời đi.
Linh Ưu và Hạ Tích Thần đi vào trong căn nhà, bên trong rất thoáng đãng, mọi thứ trong nhà đều rất đầy đủ tiện nghi.
Linh Ưu sắp xếp mọi thứ trong nhà xong, cho hệ thống ăn rồi thì mới lên giường nằm, chuẩn bị dùng dị năng của nguyên chủ.
[...] Không đúng! Cô nói cho tôi ăn là ý gì??! Coi tôi là cún à?!?
Không có!
[Không có? Đó còn không phải là cô đang so sánh tôi với chó à?] Hệ thống dí sát mặt tới mặt cô, bóp lấy mặt cô mà nói.
“So sánh là một việc làm đối với hai sự vật