Kể từ lúc mà hệ thống biến mất thì Linh Ưu cũng không gặp lại anh nữa, cho tới tận khi vào không gian hệ thống rồi cũng vậy.
[Có muốn xem đánh giá nhiệm vụ không?] Giọng nói lạnh băng của hệ thống duy trì vang lên.
“Hệ thống đâu rồi?” Linh Ưu ngồi phịch xuống ghế sopha rồi hỏi.
[Ký chủ, cô chỉ cần ngoan ngoãn hoàn thành nhiệm vụ của mình là được rồi. Những việc khác thì cô không có quyền hạn can dự vào.] Hệ thống duy trì tiếp tục lạnh giọng nói.
[Có muốn xem đánh giá nhiệm vụ không? Bắt đầu hiển thị.]
Linh Ưu “...” Vậy mi hỏi làm gì? Điên à?
[Đúng quy trình.]
“...”
[Họ và tên: Quân Linh Ưu.
Tuổi: Chưa xác định.
Giá trị vũ lực: Lúc mạnh lúc yếu, ai biết!
Dị năng đính kèm: Không gian và dị năng điều khiển không gian chập chờn như mạng bị cá mập cắn.
Kỹ năng sinh tồn: Cao.
Kỹ năng khác: Tháo lắp súng và bắn súng đỉnh cao.
Tư liệu khác: Đang cật lực bổ sung.
Tổng số sao đang có: 84%/1000%.
Nhiệm vụ thứ 3: Đã hoàn thành.
Cấp nhiệm vụ: B-.
Tổng số sao nhiệm vụ: 25%.
Tổng số sao ba nhiệm vụ: 109%.
Suy xét: Không thưởng không phạt.]
Linh Ưu nhìn bảng đánh giá, không hiểu sao lại cảm thấy cái bảng đánh giá này là do tên nào đó đang bị deadline dí tụt quần viết ra.
Giá trị vũ lực của cô rất ổn đó có được không?
[Có muốn tiến vào vị diện tiếp theo không?]
‘Anh ấy đi đâu rồi?”
[Bắt đầu dịch chuyển.]
Đệch mợ!
Trả hệ thống đẹp trai của cô lại đây!
…
Linh Ưu khó khăn mở mắt ra, cảm thấy cả người đều vô cùng nặng nề.
Cô vừa nhổm dậy thì ánh mắt vô tình đưa xuống cái bụng của mình.
Mẹ ơi!
Nguyên chủ này đang mang thai à?
Bụng lại có thể lớn tới như vậy!!!
[Đúng là nguyên chủ đang mang thai.] Hệ thống lạnh lùng nói một câu.
Linh Ưu “...”
[Đã mang thai được hai mươi mốt năm rồi, tên nó là mỡ.] Hệ thống lại lành lùng bổ thêm một câu.
Nghe hệ thống nói như vậy thì lúc này Linh Ưu mới kịp để ý tới là ngực cô, tay cô, chân cô, eo cô, mông cô, đều rất là to!
Chính là một tảng thịt di động đó!
[Mỡ thì đúng hơn!]
“...”
[Cô đang làm gì?!?]
Sờ thử đó! Đúng là người mập liền có cái hay của người mập!
Thật mềm nha!
[Cô đùa chắc, ngực của người nào lại không mềm?] Giọng nói lạnh băng của hệ thống như có chút rạn nứt.
Ô!
Linh Ưu vừa nghe thấy hệ thống nói như vậy, thì liền đổi mục tiêu sang cái bụng mỡ của mình.
Vừa tròn vừa mềm nha!
Mỡ con, xin lỗi vì vừa nãy đã không nhận ra con!
[...] Ký chủ, cô lại bắt đầu hát tuồng à?!?
“Khụ, khụ!” Một tiếng ho khan bị ép đến cực nhỏ đột nhiên vang lên trong phòng.
Linh Ưu lập tức nhìn qua hướng bên đó, nhưng vì đêm tối nên không thể nhìn ra bất kỳ cái gì cả.
Thế nhưng cô vẫn có thể nhìn thấy được căn phòng này hiện đang được trang trí bằng một màu đỏ.
Màu đỏ của hôn lễ.
Ừm, tốt lắm!
Con cô ít ra còn có cha rồi!
[...] Con cái với