Edit: Bối tiểu yêu
❄️❄️❄️ ❄️❄️❄️ ❄️❄️❄️ ❄️❄️❄️
Giảm xuống 19 điểm giá trị may mắn, thế nhưng giảm xuống tới 19 điểm giá trị!!!
Cô ngồi ngốc được một lúc, cảm thấy bên hông căng thẳng, một cổ nhiệt khí ập vào trước mặt, theo bản năng ra tay, lại bị người nắm lấy, toàn bộ thân mình đều bị người kia ôm ở trong lòng ngực, kéo về một bên xe.
Ngẩn mặt lên, đập vào mắt là gương mặt tuấn mỹ cao ngạo.
Hệ thống có điều muốn nói
"Ký chủ, hệ thống tôi tính toán thấy đây là một cơ hội tốt."
Cơ hội?
Cái gì cơ hội??
A, quên nữa vừa rồi giá trị may mắn của Nam Cung Vũ giảm xuống 19 điểm, cô mấy ngày nay bận rộn trong ngoài, đều không bằng một lần Tư Vân Tà ra tay.
Quả nhiên giống như hệ thống nói, đại vai ác tồn tại chính là để khắc Thiên Đạo sủng nhi.
Đúng là thiên vị.
Thật bất công mà, cô hao tâm tốn sức tìm đồng minh, còn hạ mình hợp tác với hậu cung của nữ chính, hợp tác cái rắm a!!!
Còn không bằng ngồi đây ông đùi vàng Tư Vân Tà, chỉ cần ăn uống tốt, ngủ nghỉ thoải mái gắng sức mà ôm chắc nó, thì cái gì Nam Cung Vũ, Lãnh Băng Hàn, hmm đi chỗ khác mà chơi!
Thế cho nên trong nháy mắt, tâm tư Tuyên Vân Chi thay đổi.
Cô chớp chớp mắt, nhìn Tư Vân Tà bằng tất cả sự triều mến của mình.
Tư Vân Tà nhìn vật nhỏ trước mặt, cũng không biết suy nghĩ cái gì, trên mặt thần sắc đổi tới đổi lui, cuối cùng ánh mắt nhất định, như là hạ được quyết tâm, nhìn thẳng vào mắt hắn, trong mắt mang theo lửa nóng.
Tư Vân Tà trong mắt hiện lên nghiền ngẫm, môi mỏng gợi lên độ cung càng thêm tùy ý, nâng bàn tay lên dùng đầu ngón tay chọc chọc cái trán của cô
"Vật nhỏ, trong đầu đang suy nghĩ cái gì?"
Thanh âm mị lực giàu từ tính đảo quanh bên tai Tuyên Vân Chi.
Từng tiếng, từng tiếng giống như chiếc lông vũ sượt qua tai, làm lòng cô ngứa ngáy.
Tuyên Vân Chi nháy con ngươi phục hồi tinh thần lại, lúc này mới phát hiện hai người tư thế thật ái muội.
Cô đang ngồi trên đùi của Tư Vân Tà, bị hắn ôm vào trong ngực, tà váy xẻ cao làm lộ đôi chân thon dài thẳng tắp trắng nõn.
Người này dựa vào cô rất gần, hơi thở nóng rực phả vào xương quai xanh, khiến cô từng đợt rùng mình.
Tuyên Vân Chi nhìn người này bày ra tư thế gần gũi, mang theo tính xâm lược, cô không nhịn nổi mà nuốt một ngụm nước miếng.
Không gian yên tĩnh, không khí xung quanh càng ngày càng nóng rực.
Ở khoảng cách này Tư Vân Tà ngửi được mùi nước hoa nhàn nhạt, hòa lẫn với vị máu tanh nồng.
Hắn nhíu mày, hơi thở dần trở nên