Tiếu Mạn Sinh nhảy chân sáo trên đường, con đường nhựa vốn nhộn nhịp xe cộ giờ đây hoang tàn, đổ nát đến không nhìn ra hình dáng xưa. Cô dường như không quan tâm đến vết máu loang lổ trên mặt đường, tâm trạng không hề có chút hoảng loạn, thoải mái như đang dạo chơi.
Xung quanh thỉnh thoảng còn nghe thấy tiếng cắn xé và tiếng gào rú ghê rợn, Tiếu Mạn Sinh tuyệt không bị ảnh hưởng, mà cũng không có bất kì sinh vật nào dám quấy rầy cô.
Mạt thế đến, một cô gái ăn mặc sạch sẽ, dung mạo diễm lệ như vậy, sắc mặt lại không có chút nào xanh xao vàng vọt do đói rét, quả thực là nổi bật không thể nào che giấu được. Vị trí mà cô đang hướng đến là một trung tâm mua sắm lớn trong thành. Nơi đây trước mạt thế người đông đúc, sau mạt thế thì trở thành thiên đường của lũ tang thi. Thời điểm Tiếu Mạn Sinh bước vào, quả thực có tang thi bị thu hút đến, thậm chí có con còn trực tiếp ở trước mặt cô chìa ra hàm răng vàng ố hôi thối. Cô mặt không đổi sắc lùi lại một bước, vòng qua tang thi này, trong lòng không ngừng chửi tục, quả thực là ghê tởm muốn chết mà.
Tiếu Mạn Sinh là một người xuyên không. Trước kia, cô nhớ bản thân mình là một trạch nữ* điển hình, mỗi lần ra ngoài cửa đều là một vấn đề lớn cần phải cân nhắc kĩ càng. Sau đó, vào thời điểm vừa tốt nghiệp đại học, Tiếu Mạn Sinh đang trên đường trở về nhà, bị một chiếc xe tải lạc tay lái, đâm chết.
(*trạch nữ: Chỉ những người con gái chỉ ru rú trong nhà.)
Khi tỉnh dậy, cô phát hiện bản thân xuyên vào quyển truyện cao H mà bản thân vừa mới đọc xong từ tháng trước, mạt thế quy phục nữ vương. Nghe cái tên đã cảm thấy không ổn rồi, nội dung truyện càng làm Tiếu Mạn Sinh cả người không khỏe.
Nữ chính bộ truyện này tên là Diêu Man, một cao thủ kiếm thuật từ thời cổ đại xuyên không đến. Khi tỉnh dậy, cô phát hiện bản thân ở một nơi xa lạ, xung quanh toàn là quái vật ăn thịt người. Bằng một thân võ thuật hơn người, Diệu Man bước lên con đường vươn lên đỉnh cao nhân sinh, hoàn toàn đạp nát những cái dị năng, thể năng gì đó dưới gót giày. Hàng ngày chém chém tang thi, thu thu tiểu đệ, thêm có n nam nhân si tình lại là người có thế lực của các khu an toàn nguyện quỳ gối, Diêu Man là càng đi càng hăng, càng đi càng phất lên, chỉ thiếu điều được mọi người hô một tiếng "Thần tiên hạ phàm" nữa thôi. Chương đầu của truyện này Tiếu Mạn Sinh đọc đến thích ý, tác giả miêu tả nữ chính quả thực quá ngầu, bàn tay vàng không có điểm nào chê được. Vậy mà vừa lướt sang chương hai, nữ chính được tung hô khốc soái ở chương một lại đi ư ư a a với nhân vật phản diện. Lúc này Tiếu Mạn Sinh mới bàng hoàng nhận ra bản thân đang đọc một quyển H văn. Nữ chính bắt đầu từ chương hai quả thực là như uống phải thuốc kích dục, mỗi chương đều phải ư ư a a với một nam nhân khác nhau. Tiếu Mạn Sinh chiếu theo quy tắc không bao giờ bỏ dở một quyển truyện, ngậm đắng nuốt cay tiếp tục lướt xem. Nhưng quả thực không thể nào chịu nổi, nữ chính đến giữa truyện gặp được nam chính, cư nhiên còn, dùng, miệng, giúp, cha, của, nam, chính, bắn!
Tiếu Mạn Sinh cảm thấy trong đầu như có hàng vạn con thải nê mã cuồn cuộn phóng qua, đối với sự kiện hủy diệt tam quan này của tác giả mà thoi thóp không nói lên lời.
Không biết là may mắn hay bất hạnh, Tiếu Mạn Sinh xuyên đến không phải là nữ chính, đó chính là may mắn của may mắn. Bất hạnh là, cô lại xuyên vào nữ phụ Diên Bách Mạn, đúng hơn là nữ qua đường chẳng đáng nhắc đến, ngay chương một nói không quá ba câu liền bị nữ chính một kiếm chém chết. Ít ra cô còn có lời thoại, càng về sau, mạch não của tác giả càng không bình thường, nữ nhân giống như đều biến thành tang thi hết rồi, chỉ còn thấy đâu đâu cũng là nam nhân, mà nam nhân chỉ cần có chút quyền thế đều đã ư ư a a với nữ chính ít nhất một lần, 3p, 4p đều diễn đủ cả. Hoặc giả có nữ nhân khác xuất hiện thì mở miệng ra cũng chỉ là rên rỉ dưới thân một nam cặn bã nào đó hoặc bị n người thao chết.
Quả thực là bi kịch!
Vậy nên khi vừa phát hiện bản thân xuyên không, việc đầu tiên cô làm chính là chạy một mạch rời xa khỏi nơi có xuất hiện bóng dáng nữ chính, đến ngày hôm nay đã là ngày thứ ba cô xuyên đến, chưa lần nào đụng độ phải nhân vật trong cốt truyện.
Tiếu Mạn Sinh có một thứ gian lận được chính là tinh thần lực. Trước kia cô đều cảm thấy bản thân mình nhạy cảm hơn người bình thường, nhưng ở thế giới thực cô không hề phát giác ra đó là tinh thần lực, cũng không biết cách sử dụng nó. Khi xuyên không đến mạt thế, tinh thần lực mới tăng lên gấp bội, thậm chí có thể trở thành thực thể vừa công vừa thủ, đây là mấu chốt để cô có thể đi giữa trùng trùng tang thi vẫn bảo vệ bản thân nguyên vẹn. Tinh thần lực của cô, tự cô có thể cảm nhận được nó vượt trội hơn người khác nhiều, chỉ là không biết cách phân cấp của dị năng là dựa vào cái gì nên tạm thời chưa xác định được là cấp mấy.
Lần này Tiếu Mạn Sinh quyết định thu thập một số vật tư sau đó trà trộn vào một khu căn cứ. Chung quy đã là con người thì không thể rời bỏ được quần thể mà sống đơn độc. Tinh thần lực dù hữu dụng lại không thể luôn luôn phát ra, cô cũng chỉ là con người, cũng cần phải nghỉ ngơi mà giữa nơi toàn tang thi ăn thịt người này, chỉ mất cảnh giác một giây thôi cũng đủ mất mạng rồi. Mặc dù khu an toàn hỗn tạp nhiều người nhưng so ra vẫn còn khá hơn là một thân một mình ở bên ngoài.
Trong trung tâm thương mại, Tiếu Mạn Sinh tính tính toán toán từng thứ đồ một. Diêu Bách Mạn là một dị năng giả hệ không gian, bất quá không gian này không lớn, chỉ tầm 3 mét vuông. Vậy mà cô đã lấy làm kiêu ngạo, thậm chí còn dám hống hách với nữ chính, đây cũng là lý do cô chưa kịp đến khu an toàn đã bị nữ chính