Thế giới chín - Nam chính có tên Phỉ Thiên, trưởng nam của một gia đình thương gia giàu có. Do yểu mệnh nên đã mất sớm khi mới bước sang ở tuổi đôi mươi… ’’.
Vân Di “...”.
Vừa tiếp thu lời mở đầu của cốt truyện, gương mặt Vân Di không nhịn nổi mà đầy vạch hắc tuyến.
Fuck!
Thảo nào ngay lúc lão nương xuyên vào, thấy một số chuyện đã không được bình thường. Thì ra đây chính là nguyên nhân cốt lõi của mọi vấn đề lão nương gặp từ nãy giờ.
Hờ hờ!
Dạo này cốt truyện của hệ thống rất hay muốn đào hố dìm chết lão nương nhé!
Tiểu Hắc! Có phải cục cưng và máy tính chủ muốn chơi lão nương không?
Tiểu Hắc “...” yêu cầu kí chủ tập trung vào việc chính. Không được quay sang trút giận lên hệ thống quân.
Vân Di nuốt cục tức ở cổ xuống, thầm đem tên cả dòng dõi của hệ thống chủ không gian ra chửi một lượt. Mãi một lúc sau mới hít một hơi thật sâu, tiếp tục tiếp thu cốt truyện.
“ Mặc dù là trưởng nam nhưng Phỉ Thiên từ nhỏ lại bị người thân cùng giai nhân trong dòng tộc đối xử vô cùng tồi tệ, thậm chí còn đánh đập không chút thương tiếc ngay từ lúc còn là tấm bé. Đơn giản nguyên nhân sâu xa vì mẫu thân của nam chính sau khi hạ sinh ra Phỉ Thiên đã bị băng huyết mà qua đời.
Xuất thân của mẫu thân của Phỉ Thiên vốn dĩ là một ca kỹ thanh lâu nổi tiếng khắp thiên hạ, vẻ đẹp phải nói là khuynh quốc khuynh thành. Đứng đầu trong số mỹ nữ của Hỏa quốc.
Một nữ nhân tài hoa hơn người, bán nghệ chứ nhất quyết không bán thân. Vì lý do gia tộc mà từ một tiểu thư khuê các mới bắt buộc vào chốn thanh lâu để kiếm tiền.
Phụ thân nam chính khi còn là thanh niên trai tráng, giống như bao nam nhân ở trong kinh thành kia, đều bị vẻ ngoài băng thanh ngọc khiết của mẫu thân Phỉ Thiên làm cho thần hồn điên đảo, sớm đã bị rơi vào lưới tình… ’’.
Vân Di khẽ tặc lưỡi một cái, bĩu môi, lắc đầu nguây nguẩy.
Hờ!
Có câu “ anh hùng khó qua ải mỹ nhân ’’ thực không sai chút nào.
“ ...Phụ thân nam chính lúc bấy giờ mặc cho sự phải đối của gia đình vì lo sợ nàng ta là loại nữ nhân “ mại nữ cầu vinh ’’.
Tuy nhiên y vẫn quyết tâm chuộc lại mẫu thân của Phỉ Thiên ra khỏi thanh lâu, giúp lo hết những vấn đề liên quan đến gia tộc của bà và trên hết cương quyết lấy mẫu thân nam chính làm chính thê.
Bấy giờ vì hành động cùng với tấm chân tình của phụ thân nam chính, mẫu thân của Phỉ Thiên đã bị động lòng. Nàng đồng ý lời cầu hôn của y, chấp nhận bỏ đi danh tiếng lẫy lừng của bản thân mà theo bước chân phụ thân nam chính lui về làm phu nhân y.
Tưởng chừng như đấy có lẽ là cái kết viên mãn nhất… ’’.
Vân Di đưa tay lên bóp trán, thở dài thườn thượt.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Biết ngay là mỗi khi có câu này là y chang sẽ có biến mà!
Lão nương bị hoàn cảnh này làm cho quen thuộc rồi.
Vân Di tặc lưỡi, lười biếng mà truyền tải tiếp cốt truyện vào đầu.
“ ....nhưng rồi, qua mấy năm mà hai bọn họ lại không có lấy nổi một đứa, hay nói chính xác hơn là mẫu thân Phỉ Thiên bị sảy thai rất nhiều lần.
Phụ thân nam chính có tính đa nghi.
Mối đa nghĩ ấy càng lớn do có sự xúi giục của rất nhiều người thân trong nhà rằng, mẫu thân nam chính là nữ nhân bị nguyền rủa nên bao nhiêu hài nhi mới chết yểu như thế, với hòng mong muốn nàng ấy bị đuổi ra khỏi nhà họ Phỉ. Giúp những người kia có cơ hội gả con gái mình cho phụ thân Phỉ Thiên để hưởng lợi.
Nghĩ mà xem, chỉ cần được ôm cái đùi vàng này hay bước chân vào trong nhà họ Phỉ là nửa đời còn lại của họ không cần suy nghĩ gì nữa, tha hồ mà ăn sung mặc sướng.
Phụ thân nam chính đã bị những lời dụ dỗ ấy làm cho mờ mắt, đâm ra chán ghét và hắt hủi mẫu thân Phỉ Thiên. Bản tính của y vốn trăng hoa, ngay lúc lạnh nhạt với mẫu thân nam chính liền ra ngoài tìm tình nhân mới. Chẳng mấy chốc, ông ta đã nạp không biết bao tiểu thiếp đầy nhà...
Phụ thân nam chính vô cảm trước những hành động gây khó dễ mà tiểu thiếp đối với mẫu thân Phỉ Thiên. Điều căn bản là y không hề bận tâm, mấy người đấy muốn làm gì thì làm.
Mẫu thân nam chính ngày một cảm thấy tuyệt vọng trong đau khổ. Không nghĩ nam nhân mình trao trọn tình cảm, lại không ngờ lãnh khốc tuyệt tình như vậy.
Lúc bấy giờ, người thương cảm và bầu bạn duy nhất với nàng là người thị vệ tốt bụng riêng mà phụ thân nam chính cho đi theo bảo vệ từ trước.
Người thị vệ ấy quản ánh mắt của người đời mà làm bạn tâm giao với mẫu thân nam chính, là người kéo nàng ấy khỏi đầm lầy của sự tuyệt vọng, giúp nàng có niềm tin với cuộc sống.
Nhưng thời gian dễ chịu ấy không được lâu đã đến hồi kết thúc khi mẫu thân nam chính mang thai nam chính, kết quả của một đêm phụ thân nam chính sau cơn say rượu đã xảy ra quan hệ với nàng.
Phụ thân nam chính lúc mới đầu cũng có chút vui mừng, nhưng sau khi nghe lời kể của mấy kẻ gia nhân trong nhà về mối quan hệ mật thiết giữa mẫu thân Phỉ Thiên và người thị vệ. Y nổi lên hoài nghi.
Liệu đó có thật sự đứa con của mình không? Hay đó nàng ta đã lừa y để khiến mình thoải mái qua lại với tên thị vệ ấy, còn lấy có đứa con này làm lý do mà bắt y sủng ái lại nàng ta.
Lời ra lời vào, tiếng đồn không hay càng nổi lên, nhằm vấy bẩn thanh danh của mẫu thân nam chính.
Đã sẵn tính nghi ngờ trong lòng, thêm lời qua tiếng lại của nhiều người. Phụ thân nam nam chính mới tức giận mà hạnh hạ, đánh đập vũ phu nàng ấy, khi mà mẫu thân Phỉ Thiên đang mang trong mình giọt máu của y. Thậm chí còn hạ lệnh giết chết thị vệ kia, vui vẻ mà thưởng thức gương mặt đau khổ của nàng… ’’.
Vân Di không nhịn được mà cảm thán, trong lòng tiếc thay cho số phận của mẫu thân nam chính.
Miệng lưỡi nhân gian đúng là thứ độc không thuốc giải, nó gián tiếp có thể hại chết người.
Một loại giết người mà không cần vũ khí.
Đúng là hồng nhan thì bạc mệnh quả là không sai!
Tiếc thay cho một nữ nhân giỏi giang như thế, lại vô tình trao gửi nhầm con tim cho một gã tra nam.
“ ...Mẫu thân nam chính chỉ có thể nhẫn nhục, chịu đựng cơn đau từ thể xác lẫn linh hồn, hận ý càng gia tăng theo thời gian.
Tuy nhiên trên hết, tâm niệm duy nhất của nàng là mong sao đứa con mình có thể chào đời một cách khỏe mạnh nhất và hắn có thể có một cuộc sống bình thường nhất.
Tiếc thay, ngày hạ sinh ra nam chính cũng là lúc mẫu thân hắn từ trần. Trước lúc nàng trút hơi thơ cuối cùng, nhìn đứa con đang ngoan ngoãn ngủ bên cạnh mà chỉ lẳng lặng rơi nước mắt, thầm khóc thương cho đứa con sau này phải chịu khổ trong một nơi toàn quỷ dữ ẩn thân dưới lốt da người.
Mẫu thân nam chính nói một câu trước khi nhắm mắt xuôi tay, nó giống như một lời tiên tri tương lai của dòng họ Phỉ sau này.
“ Họ Phỉ nhất định sẽ phải trả giá cho những điều độc ác mà các người gây ra. Tất cả các ngươi sẽ không bao giờ được sống yên ổn ”....
Không hiểu vì lý do gì mà từ mẫu thân nam chính mất, nhà họ Phỉ rơi vào nhiều chuyện đen đủi thật.
Nhiều vụ làm ăn lớn bị thất bại nặng, trong gia tộc luôn có những người chết không rõ nguyên do từ đâu. Từ đấy mọi người cũng đồn thổi với nhau rằng, Phỉ Thiên chính là đứa trẻ hiện thân của lời nguyền mà mẫu thân hắn reo nên.
Lúc mới đầu phụ thân hắn đã có ý định sai giết chết Phỉ Thiên nhưng lại may mắn thay có một thầy bói nổi danh vô tình đi ngang qua, đã can ngăn tội ác trời không dung đất không tha của y lại.
Lão nói rằng nếu giết đứa bé này, cả họ Phỉ sẽ bị tru di cửu tộc, hậu quả sẽ khôn lường về sau. Biết điều thì nên giữ đứa bé lại, ắt sau này sẽ hưng thịnh trở lại.
Rốt cuộc vì thế nên phụ thân Phi Thiên mới nhắm mắt làm ngơ, miễn cưỡng giữ lại mạng sống cho hắn...
Nam chính cứ thế lớn lên trong sự kiêng dè của gia tộc và ghét bỏ của gia nhân. Mọi người đều coi hắn là điều xúi quẩy, thế nên đối xử với Phỉ Thiên rất tồi tệ.
Chưa kể họ còn truyền tai nhau rằng, ngay từ nhỏ Phỉ Thiên vẻ ngoài đã là thiên sinh lệ chất hơn người, khiến ai gặp cũng bị dáng vẻ câu hồn đoạt phách của hắn làm cho si mê.
Lo rằng sau này lớn lên vẻ đẹp yêu nghiệt này sẽ mối nguy hại lớn. Lại nói tư chất vốn thông minh từ nhỏ, học một biết mười làm ai cũng thấy sợ vì sự hiểu biết vượt quá phạm vi của tuổi tác.
Họ đồn thổi rằng phụ thân của Phỉ Thiên như đang là người nuôi ong tay áo vậy. Chỉ sợ phúc đâu không thấy, toàn họa mà ra.
Thế nên phụ thân nam chính, y cực kì ghét Phỉ Thiên. Nhốt hắn cách xa nơi nhà chính, chỉ cho hắn ở một tiểu viện nhỏ tồi tàn mà hồi trước mẫu thân hắn từng ở và được một nha hoàn canh giữ.
Ngày ngày đều bắt hắn làm việc lao lực, khẩu phần ăn thì vô cùng kém còn chẳng bằng thức ăn của gia súc nuôi trong nhà.
Phỉ Thiên khi ấy còn bé, là một đứa trẻ đơn thuần không hiểu tại sao mọi người lại đối xử tệ bạc với hắn như thế. Từ cha đến nha hoàn chăm sóc hắn, mọi người đều tìm cách khi dễ hắn.
Thế nhưng chỉ cần lớn hơn một chút, nam chính đã hiểu tất cả các nguyên nhân liên quan đến mẫu thân mình và lý do từ đâu mà họ lại làm thế với hắn.
Mãi một thời gian sau khi Phỉ Thiên gần mười tuổi, phụ thân nam chính nhận thấy khả năng tố chất thiên bẩm về tư duy của nam chính có thể mang lại lợi ích cho mình, vượt bậc cách xa hơn tất cả những đứa con của tiểu thiếp khác.
Y liền hạ lệnh cho người đào tạo Phỉ Thiên, với mong muốn sau này hắn sẽ trở thành tay sai đắc lực giúp đỡ cho y nhưng lúc về già để y lúc đấy có thể thảnh thơi mà hưởng thụ.
Chính vì sự quan tâm bất ngờ đấy của phụ thân nam chính, những người tiểu thiếp kia lo sợ gia tài về sau sẽ thuộc về đứa con ngu ngốc của chính thê đã khuất nên quyết tâm hợp lực nhau. Ngày ngày đều tìm cách lén đầu độc Phỉ Thiên dần dần như cách mà ngày xưa từng gián tiếp giết chết mẫu thân nam chính… ’’.
Vân Di “...”.
Tiếp thu đến đây, mặt Vân Di không khỏi nhăn lại.
Chính là cô không ngờ đến, nam chính lần này lại có thể thê thảm đến mức vậy. Cô cảm tưởng tất cả nhưng sự cẩu huyết đều được tóm gọn vào trong này.
Vân Di đưa tay lên xoa cái cổ đang mỏi, thâm tâm không biết suy nghĩ gì. Chỉ biết một lúc sau im lặng tiếp thu tiếp cốt truyện.
“ ...Phỉ Thiên cam tâm tình nguyện trở thành con rối trong mắt người mà hắn gọi là phụ thân, âm thần xử lý hết những mưu hèn kế bẩn của mấy tiểu thiếp định áp dụng lên người hắn.
Ngoan ngoãn mà hoàn thành xuất xắc hết tất cả công việc được giao, dần dà chiếm được thiện cảm của phụ thân hắn. Những công việc quan trọng đến tay nam chính nhiều hơn.
Nhờ sự tham gia của Phỉ Thiên, dòng họ Phỉ ngày càng hưng thịnh, sớm chốc đã vang danh toàn thiên hạ, tiếng tăm của người trưởng nam thiên tài Phỉ Thiên từ đấy cũng được nhiều người biết đến.
Dần dần Phỉ Thiên thành một người quan trọng không thể thiếu trong gia tộc, mặc dù tuổi còn rất trẻ.
Những kẻ ngày trước phỉ báng, ghét hắn nay lại quay sang nịnh nọt, thậm chí có phần kinh hãi với thay đổi chóng mặt của Phỉ Thiên. Không dám khi dễ hắn như xưa.
Trong kinh thành nhà nào có tiểu cô nương đều mong muốn được hôn phối với hắn. Nhưng đều được hắn nho nhã mà từ chối, nói rằng mình muốn lấy sự nghiệp giúp ích cho cha làm đầu, chưa muốn nạp thê. Phụ thân nam chính thấy thế, cảm thấy vô cùng tự hào, tùy theo ý hắn mà đồng ý.
Sự thực Phỉ Thiên đã sớm có âm mưu lập ra từ rất lâu, hòng tham gia được vào nơi quan trọng của gia tộc, làm cho gia tộc họ Phỉ tán gia bại sản. Từ từ trả thù từng kẻ một ngày xửa đã chèn ép hắn đến mức chết đi sống lại…
Tiếc rằng, kế hoạch ấy chưa thể thực hiện được mà nam chính