Edit by Lăng Siêu Trầm Ngư
- --------------------------------
Thịnh Tình thuận thế đứng ra nuôi nấng, tất cả đều có vẻ hợp lí làm sao!
"Linh Tê, con không phải sợ, cha sẽ không để việc này xảy ra."
Lúc này, nếu ông đã biết diện mạo chân thật của Thịnh Tình, ông cũng sẽ điều tra rõ ràng chuyện đêm đó, trên thế giới này, từ trước đến nay đều không có tường nào gió không lọt qua được, Thịnh Tình tự thấy cô ta làm việc kín kẽ không sơ hở, chỉ là...!người làm việc, nhất định sẽ lưu lại dấu vết.
Chỉ cần có đủ kiên nhẫn, cũng đủ cẩn thận tìm kiếm chứng cứ rải rác xung quanh.
Cuối cùng có một ngày, toàn bộ chân tướng sẽ rõ ràng.
Phần tư liệu điều tra Thịnh Tình lần này đủ để nói rõ hoàn cảnh của Cố Linh Tê cũng không quá an toàn, cha Cố cũng có ý muốn mẹ Cố và Thịnh Tình đừng gần gũi như vậy nên ông đã đề xuất muốn đưa mẹ Cố và Linh Tê về quê.
Trước khi đi, cha Đường và cha Cố đã tiến hành một lần mật đàm.
Sau một thời gian ngắn hai người đàn ông nhốt mình nói chuyện trong thư phòng, bước chân của cha Cố mới không còn nặng nề.
Cha Đường và cha Cố đều là người chém giết trên thương trường, đối với chuyện của Thịnh Tình, liếc mắt đã nhìn ra không thích hợp.
Hơn nữa ở trong lòng cha Đường, bất kể Thịnh Tình có từng giết người thật hay không đã không còn quan trọng nữa, một người phụ nữ không sinh được con sớm đã không xứng trở thành con dâu nhà họ Đường.
Nhà họ Cố đi rồi, cha Đường ngầm tìm một cô gái có tình hình tốt ở mọi mặt, tính ngày lành để Đường Cẩn Niên và cô gái kia dùng thuốc, ném vào trong một căn phòng ở một khách sạn.
Đến ngày tiếp theo, sau khi Thịnh Tình biết được chuyện của Đường Cẩn Niên, chạy đến khách sạn bắt kẻ thông dâm, cô ta chỉ nhìn thấy chồng mình và một cô gái xa lạ ôm nhau ngủ!
Nhất thời nhân tố khát máu ở sâu trong người cô ta bắt đầu bùng lên!
"Đường Cẩn Niên..."
Từ góc độ của Thịnh Tình, lần đầu tiên cô ta để Đường Cẩn Niên và Cố Linh Tê cùng nằm trên một chiếc giường hoàn toàn là chuyện phải làm, hơn nữa bản thân sự tồn tại của Linh Tê đã là một loại uy hiếp đối với cô ta!
Không có bất kỳ một người con dâu nào sẽ thích việc mẹ chồng so sánh mình với cô gái khác mỗi ngày, so sánh càng nhiều, Thịnh Tình lại càng muốn diệt trừ Cố Linh Tê!
Chỉ là, cứ như vậy mà chết...!
Thật là quá lãng phí!
Vì thế cô ta đã suy nghĩ đến một mưu kế hoàn mỹ!
Thịnh Tình không hề ngờ sẽ có một ngày, thủ đoạn cô ta dùng cho người khác lại có ngày ập lên đầu cô ta!
Đường Cẩn Niên bị giọng nói của Thịnh Tình làm cho tỉnh giấc, vừa mở mắt đã thấy Thịnh Tình đứng ở bên giường, bất thình lình buông cô gái đang ôm trong ngực ra, trên khuôn mặt tuấn tú tràn đầy áy náy!
"Thịnh Tình, em nghe anh nói, anh thật sự không cố ý phản bội em, tối qua anh uống một ly rượu...!sau đó thì bất tỉnh nhân sự!"
Từ đầu đến cuối, Thịnh Tình vẫn luôn duy trì một kiểu đặc biệt bình tĩnh, cô ta chỉ yên lặng chảy nước mắt, dáng vẻ đó khiến Đường Cẩn Niên sâu sắc cảm giác mình là một thằng khốn!
Anh ta tự tát mình từ cái này đến cái khác!
"Cẩn Niên, anh đừng tự đánh mình, không phải lỗi của anh..." Thịnh Tình nhận được một tin nhắn ngắn mới đến đây, đến giờ mà còn không biết chuyện gì xảy ra thì cô ta chính là đứa ngốc! "Em không thể sinh con, cũng không thể chiễm mãi không tha thân phận thiếu phu nhân nhà họ Đường, Cẩn Niên, kiếp này chúng ta có duyên không phận, ly hôn đi, em buông tha anh, sau khi chúng ta ly hôn, anh hãy tìm một cô gái còn trẻ đẹp có thể sinh con, thay anh sinh những đứa bé trắng trẻo mập mạp..."
Đường Cẩn Niên vừa nghe, lập tức hoảng hồn, anh ta ôm chầm lấy Thịnh Tình đang muốn rời đi.
"Không, anh không ly hôn, chúng ta sẽ là vợ chồng cả đời này, em không thể rời khỏi anh, Thịnh Tình, anh không cho phép em có suy nghĩ như vậy nữa,