Edit by Lăng Siêu Trầm Ngư
- --------------------------------
Người ta nói, gia hòa vạn sự hưng*.
(*gia đình có hòa thuận thì mọi hành động, việc làm, sự việc diễn ra sẽ đều thuận buồm xuôi gió và tất nhiên kết quả thu được tất yếu sẽ là sự thịnh vượng.
Và ngược lại một gia đình luôn xảy ra xung đột tranh chấp trước hết sẽ là gia đình bất hạnh, mọi người không vui vẻ, đồng lòng với nhau thì làm sao có thể tạo dựng được sự nghiệp, lấy đâu để hưng thịnh.)
Chỉ cần Thịnh Tình ở cái nhà này thì làm sao hòa hợp được?
"Vậy có phải là anh chỉ cần một mình Thịnh Tình, anh vì người phụ nữ này mà có thể vứt bỏ cha mẹ sinh anh dưỡng dục anh?"
Mẹ Đường đi ra, nhìn về phía Đường Cẩn Niên, trước kia nó không phải cái dạng này, rốt cuộc con ả Thịnh Tình kia đổ cho con trai mình bao nhiêu thuốc mê!
"Phải, hai người muốn con thì tiếp nhận Thịnh Tình, đừng nghĩ đến mấy chuyện không thể làm được!"
Đường Cẩn Niên nói, dừng một lúc.
"Nếu như hai người không thể thật lòng tiếp nhận Thịnh Tình, không thể chấp nhận sự thật Thịnh Tình không thể sinh con, vậy thì...!hai người coi như không có đứa con trai này đi!"
Sau khi Đường Cẩn Niên nói xong, đẩy cửa ra lập tức đi ngay, để lại hai người cha mẹ Đường tức giận đến suýt ngất đi, hiển nhiên bọn họ không ngờ tới con trai mình sẽ vì một Thịnh Tình mà đoạn tuyệt quan hệ với họ.
...!
...!
Linh Tê vừa xuống xe thì nhìn thấy Đường Cẩn Niên giận đùng đùng lên xe.
Mẹ Cố nhìn về phía Đường Cẩn Niên, hoàn toàn không biết gì cả hỏi một câu, "Cẩn Niên làm sao vậy? Tức giận như vậy?"
Linh Tê lắc đầu, "Ai biết được?"
Nghiêm túc mà nói, mẹ Đường và mẹ Cố đúng thật là đôi bạn thân tương ái tương sát, Đường Cẩn Niên vừa đi không lâu, mẹ Đường đã đến nhà họ Cố khóc sướt mướt nước mắt nước mũi, trong lời nói đều là trách cứ Thịnh Tình thật không hiểu chuyện.
"Bà nói xem, rõ ràng bản thân Thịnh Tình sẽ không sinh con, vậy mà còn bá chiếm Cẩn Niên, hơn nữa tôi và cha nó đều là người sắp gần đất xa trời, một nguyện vọng nhỏ như vậy nó cũng không chịu thực hiện..."
Mẹ Đường càng nghĩ càng tức giận, đột nhiên cảm thấy cuộc sống quá tẻ nhạt.
Trước đó không lâu khi họp lớp, bạn học khác đều khen bà ta là người thắng nhân sinh, bà ta còn đắc chí, phải biết rằng đối tượng các bạn học ca ngợi trước đây đều là mẹ Cố.
Mà hôm nay, bà ta đâu còn là người thắng, bà ta là người thua!
Mẹ Cố không ngừng rút khăn giấy, trong khoảng thời gian ở quê này, quan hệ mẹ con giữa bà và Linh Tê ngày càng hòa hợp, bà cũng hiểu được Linh Tê thật sự là một áo bông nhỏ tri kỷ.
"Bà cũng vậy đó, Cẩn Niên là con trai bà, làm sao có thể nói không nhận là không nhận, đứa trẻ Cẩn Niên này là tôi nhìn từ nhỏ đến lớn, bản tính rất tốt, bằng không thì trước đây chúng tôi cũng không nói gả Linh Tê cho Cẩn Niên, Cẩn Niên kích động như vậy, có lẽ cũng là tình hữu khả nguyên* thôi, lại qua vài năm nữa, chờ tuổi tác Cẩn Niên lớn hơn một chút, thấy người khác có con, nó cũng sẽ muốn một đứa cho mình...".
Truyện chính ở — trùmtruy ện.
o rg —
[*ý nói về sự tha thứ trong tình yêu]
Gần đây mẹ Cố thường xuyên cùng Linh Tê xem rất nhiều chương trình nuôi dạy con.
Nghĩ đến một chương trình trong đó, không khỏi lại thay mẹ Đường ra chiêu, "Cẩn Niên đây là chưa từng tiếp xúc với trẻ con, trong lòng nó trẻ con là tồn tại vô cùng đáng sợ, bà cũng không cần phải lo lắng, chúng ta cứ âm thầm thay đổi sự chú ý của nó, thấy nhiều đứa trẻ đáng yêu rồi thì nó sẽ thích trẻ con thôi..."
Mẹ Đường gật đầu, trò chuyện cùng mẹ Cố, trong nháy mắt sáng tỏ thông suốt.
Lại suy nghĩ, xác thực là như vậy.
Thu hồi yếu ớt nước mắt, ý chí chiến đấu lại sục sôi về tới nhà mình.
Mẹ Đường vừa về tới thư phòng, chỉ thấy cha Đường mừng như điên xuống lầu, ôm mẹ Đường vừa thông suốt điên cuồng hôn, thái độ nhiệt liệt như vậy tựa như quay về với thời kì vừa kết hôn.
"Bà xã, bà xã, chúng ta có cháu nội rồi..."
Cha Đường vô cùng vui mừng, ông hoàn toàn không ngờ tới, chẳng qua lúc đó ông sợ Thịnh Tình không thể đi bắt